[Niệm ý Lc 14:1-6]
Rõ ràng Biệt Phái tào lao
Gặp Chúa nơi nào cũng kiếm chuyện thôi
Tà tâm nên xét dò Ngài
Tưởng mình lắm chữ nên hay bẻ người
Một câu đem bẻ làm đôi
Thấy ai làm tốt, buông lời mỉa mai
Nói chi người lỡ làm sai
Họ liền nguyền rủa suốt ngày suốt đêm
Họ liền nguyền rủa suốt ngày suốt đêm
Chúa Giê-su rất nhân hiền
Cứu người, chữa bệnh, chẳng phiền gì ai
Vậy mà họ kiếm chuyện hoài
Dốt kiêu, ngu chảnh, chẳng hay ho gì
Cớ này, lý nọ đưa ra
Cuối cùng đuối lý, ngậm bồ hòn thôi!
Gương mờ Biệt Phái rạch ròi
Chớ có học đòi mà khốn bản thân!
TRẦM THIÊN
THU
LƯƠNG TÂM
[Niệm ý Lc 14:1-6]
Cứu người, chữa bệnh, chẳng phiền gì ai
Vậy mà họ kiếm chuyện hoài
Dốt kiêu, ngu chảnh, chẳng hay ho gì
Cớ này, lý nọ đưa ra
Cuối cùng đuối lý, ngậm bồ hòn thôi!
Gương mờ Biệt Phái rạch ròi
Chớ có học đòi mà khốn bản thân!
LƯƠNG TÂM
[Niệm ý Lc 14:1-6]
Ỷ mình là Biệt Phái
Được đặc cách khác người
Khinh người và hống hách
Ngang ngược với cả Trời
Ngày Thánh của Chúa Trời
Luật buộc kiêng việc xác
Nhưng phải cứu chữa người
Còn phải cứu nó ngay
Người ta bị phù thũng
Không lẽ chẳng ra tay?
Mà bịp bợm, lưu manh
Đừng nhân danh công lý
Áp bức, hại dân lành
Bởi luật vị nhân sinh
Đừng dựa vào lý lẽ
Mà hại chính dân mình
Nhưng còn sự thẳng ngay?
Vì lương tâm lệch lạc
Nên vu oan cho người
LÝ LẼ LÀM LÀNH
[Niệm ý Lc 14:1-6]
Có một người phù thũng
Được Chúa thương chữa lành
Việc tốt – nên hay cấm?
Chúa hỏi, họ làm thinh
Chúa biết rõ vậy rồi
Ngài hỏi mà họ nhát
Nên không dám trả lời
Con trai hoặc con bò
Nếu nó sa xuống hố
Phải cứu hay làm ngơ?
Cũng sợ sự thật thôi
Ngày Hưu Lễ, Sa-bát
Làm lành thật tuyệt vời!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment