[Niệm ý Lc 9:18-22 ≈ Mt 16:13-23;
Mc 8:27-33]
Cũng là một ngày nắng
Cũng là một chiều mưa
Người này thấy buồn vắng
Người kia thấy diệu kỳ
Cũng với một đóa hoa
Có người ưa, người ghét
Có người khen, người chê
Tùy cách nghĩ, cách nhìn
Có người quen hóa lạ
Có kẻ lạ thành quen
Mà chẳng mấy người ưa
Họ ghét Ngài đến nỗi
Giết chết trên đồi xưa
Nhưng khác nhau cách nhìn
Ai cũng có đầu óc
Nhưng suy diễn tùy mình
Có người ghét, người thương
Có người chê là dại
Có người khen là khôn
Ai cũng chỉ một thôi
Nhưng có nhiều loại máu
Người mà chẳng giống người
ĐỊNH TÍN
[Niệm ý Mt 16:13-23 ≈ Mc 8:27-33; Lc 9:18-22]
Một sự việc, một con người
Mỗi người mỗi khác, mấy ai giống mình
Khác nhau ở mức tầm nhìn
Nhìn xa, nhìn rộng, nhìn gần, nhìn quanh
Có người nhận xét rất nhanh
Có người cân nhắc rành rành trước, sau
Mắt đời cận, viễn khác nhau
Mắt tâm linh cũng nông, sâu tầm nhìn
Cũng cùng tôn giáo, niềm tin
Thế nhưng vẫn có tầm nhìn khác nhau
Đức tin nhận lãnh từ lâu
Nhưng cần phải học hỏi nhiều, luyện thêm
Học xong giáo lý rồi quên
Không tìm hiểu kỹ cũng mòn hết thôi
Giê-su là Chúa đất trời
Hiến thân cứu độ loài người xấu xa
Khi vui thì chẳng kể chi
Khi buồn, lúc khổ, còn gì tin không?
Xuống trần Chúa giống người thường
Nhưng là Thiên Chúa xót thương vô cùng
Thẳng người, hai cánh tay dang
Có hình thập giá – nhắc rằng vác luôn
Vác ngày rồi lại vác đêm
Vác cho đến cuối đường trần mới thôi
Dẫu vui – buồn, dẫu khóc – cười
Luôn cần định tín suốt đời tin yêu
Miệt mài bước sáng, bước chiều
Thẳng tới hướng nào có Chúa Giê-su
CHUYỆN TIN ĐỒN
[Niệm ý Lc 9:18-22 ≈ Mt 16:13-23; Mc 8:27-33]
Tin đồn có đúng, có sai
Có khi dở, có khi hay – khó lường!
Thế nên phải biết dè chừng
Biết phân định kẻo vướng thòng ác nhân
Đức tin không thể nghe đồn
Tưởng khôn hóa khốn, chỉ buồn, chẳng vui
Đức tin không thể hên – xui
Chớ nghe đồn thổi theo lời đám đông
Chạy theo số lượng – coi chừng!
A dua đâu phải thật lòng mến tin
Thênh thang, chật hẹp – hai bên
Số nhiều, số ít – đừng quên bao giờ! [1]
Chỉ tin vào Chúa Giê-su
Chính Ngài là lối dẫn về Trời cao [2]
Vững lòng, chớ có xuyến xao
Chỉ vì những chuyện tào lao quanh mình
Phê-rô tuyên tín rành rành
Giê-su là Chúa nhân lành xót thương
Người đồn, kẻ thổi, rất đông
Thế nhưng chẳng đúng, lòng vòng quanh co
Dẫu là số ít thôi mà
Thế nhưng rất đúng, không gì là sai
[1] Mt 7:14 (Lc 13:24) – “Cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự
sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.”
[2] Ga 14:6 – “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống.
Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.”
[Niệm ý Lc 9:18-22 ≈ Mt 16:13-23; Mc 8:27-33]
Trong cuộc sống đời thường
Tin đồn nhiều vô kể
Như thật mà là giả
Loại rác rưởi mà thôi
Vì cả tin, nhẹ dạ
Không phân định chi cả
Nên bối rối, phân vân
Khi thấy Chúa rất lạ
Tưởng người kia, người nọ
Nhưng trật lất mà thôi
Phê-rô nói mau lẹ
Rằng là Con Thiên Chúa
Là chính Đấng Ki-tô
Ít đồn mà lắm thổi
Nhẹ dạ nên nông nổi
Hóa nông nỗi mà thôi
Luôn cần có lý trí
Để phân định cho rõ
Tin thật, chẳng theo hùa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment