Con người nhiều thứ phức tạp
Thế nên luôn rắc rối nhiều
Có người không muốn tranh chấp
Vậy mà chẳng được yên đâu
Gà mái khoe mã mượt lông
Dù gà trống hay gà mái
Tức nhau vẫn cứ đá tung
Chó cậy nhà, gà cậy chuồng
Loài người “gáy” nhau vì tức
Khinh nghèo, nịnh kẻ giàu sang
Người xinh vênh váo, chảnh ngu
Mặt người mà dạ loài cáo
Máu lạnh Biệt Phái từ xưa
Luôn tỷ lệ nghịch với nhau
Hiểu biết nhiều thì ý thức
Biết ít nên mới tào lao [1]
Ăn năn sám hối thành tâm
Bực tức chỉ là dại dột
Tự mình chuốc họa vào thân [2]
[1] “Cái tôi và sự hiểu biết tỷ lệ nghịch với nhau: Hiểu biết càng
nhiều, cái tôi càng bé; hiểu biết càng ít, cái tôi càng to.” (Bác học Albert
Einstein)
[2] “Không tội lỗi hoặc sai phạm nào bắt người ta phải sớm chịu
hỏa ngục ngay ở đời này cho bằng tính giận dữ và bất nhẫn.” (Thánh Catherine
Siena)
[Niệm ý Mc 9:30-37 ≈ Mt 17:22-23; 18:1-5; Lc 9:43-48]
Nếu không nên giống trẻ thơ
Đừng mơ mình được bước vô Thiên Đàng
Đó là ý tưởng hoang đường
Chúa không bóng gió, chẳng vòng vo chi
Ngài yêu quý đức đơn sơ
Hãy nên bé nhỏ và mơ Nước Trời
Chúa Giê-su sẽ tươi cười
Đón người hèn mọn vui đời trường sinh
Ầu ơ… khúc hát ân tình
Từ trần thế đến Thiên Đình vẫn ru…
Ầu ơ… khúc hát trẻ thơ
Hồn nhiên, chân thật, đơn sơ làm người
CÃI NHAU
[Niệm ý Mc 9:30-37 ≈ Mt 17:22-23; 18:1-5; Lc 9:43-48]
Cãi nhau là chuyện hằng ngày
Xảy ra mọi chỗ – nơi này, nơi kia
Ghét ai nổi trội hơn ta
Không ưa kẻ chẳng theo phe của mình
Lợi danh, chức tước, quyền hành
Đó là cái bẫy yêu tinh sẵn sàng
Đưa con người tới cõi hoang
Hứa hẹn huy hoàng rồi vẫn trắng tay
Bả đời chẳng có trừ ai
Ghen tương, tranh chấp – hóa loài quỷ ma [*]
Người ta sao, mặc người ta
Hồn mình phải giữ kẻo mà khốn ngay
Một đầu, một miệng, hai tay
Liệu sao cho thoát chiếc gai nhọn đời
Bằng nhau cả khóc và cười
Hơn nhau là chút rạch ròi trước sau
Cố giành nhau, chẳng dành nhau
Thế thì khốn thật chứ đâu hay gì!
[*] Gc 3:16 – “Ở đâu có ghen tương và tranh chấp, ở đấy có xáo trộn và đủ mọi thứ việc xấu xa.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment