[Niệm ý Lc 7:11-17]
Chúa Giê-su đến Na-in
Thấy người ta khóc đi chôn một người
Đó là một gã con trai
Con một của người phụ nữ góa kia
Thấy bà khóc lóc thiết tha
Chúa nói với bà: “Đừng khóc, bà ơi!”
Rồi Ngài chạm tới quan tài
Người khiêng dừng lại xem ai làm gì
Người khiêng dừng lại xem ai làm gì
Chúa rằng: “Người chết dậy
đi!”
Anh ta ngồi dậy như xưa nói cười
Rõ ràng người mẹ mừng vui
Mẹ con hớn hở nói cười với nhau
Mọi người kinh sợ, xôn xao
Thật mà cứ ngỡ chiêm bao giữa ngày
Một ngôn sứ xuất hiện đây
Chúa viếng dân Ngài, kỳ diệu biết bao!
Đêm ngày nhân loại khổ đau
Vất vả sớm chiều, xuôi ngược khắp nơi
Xin Ngài ban tặng một lời
Cứu nguy thế giới thoát thời lao đao
Xin thương cứu lúc khổ đau
Ân sủng ban nhiều, lạy Chúa quyền năng!
TRẦM THIÊN THU
THƯƠNG TÌNH
[Niệm khúc Lc 7:11-17]
Rõ ràng người mẹ mừng vui
Mẹ con hớn hở nói cười với nhau
Mọi người kinh sợ, xôn xao
Thật mà cứ ngỡ chiêm bao giữa ngày
Một ngôn sứ xuất hiện đây
Chúa viếng dân Ngài, kỳ diệu biết bao!
Đêm ngày nhân loại khổ đau
Vất vả sớm chiều, xuôi ngược khắp nơi
Xin Ngài ban tặng một lời
Cứu nguy thế giới thoát thời lao đao
Xin thương cứu lúc khổ đau
Ân sủng ban nhiều, lạy Chúa quyền năng!
TRẦM THIÊN THU
THƯƠNG TÌNH
[Niệm khúc Lc 7:11-17]
Tại Na-in có đám ma
Con trai duy nhất của bà góa kia
Thương con, bà khóc tỉ tê:
“Sao con bỏ mẹ mà đi thế này!
Thân cò còm cõi quắt quay
Từ nay mẹ biết nhờ ai khi cần”
Bao người nước mắt khó cầm
Chúa Giê-su cũng chạnh niềm xót thương:
“Bà đừng khóc, chớ não lòng
Con trai bà cũng rất thương mẹ già”
Quan tài đó Chúa nhẹ rờ
Ván thiên bật mở, anh ta dậy liền
Mọi người sửng sốt ngạc nhiên
Đúng là ngôn sứ của Thiên Chúa rồi
Tin đồn lan rộng khắp nơi
Mẹ con bà góa lại vui đời thường
Tạ ơn Thiên Chúa xót thương
Những người sầu khổ, não lòng, bi ai
TRẦM THIÊN THU
NỐI THƯƠNG KẾT TÌNH
[Niệm ý Lc 7:11-17]
Na-in có một đám tang
Con trai bà góa đáng thương chết rồi
Cả thành ai cũng bùi ngùi
Lá vàng gào thét thương đời lá xanh
Chạnh lòng thương xót nhân lành
Chúa cho chàng được hồi sinh bất ngờ
Một ngôn sứ thật diệu kỳ
Cứu nhân độ thế, ban cho ơn lành
Vì thương, vì xót, vì tình
Chúa nhìn mẹ góa, không đành làm ngơ
Cuộc đời đau khổ sớm khuya
Đừng gây thù oán, đừng lừa dối nhau
Kiếp người khổ quá, khổ nhiều
Giúp nhau cho khổ qua mau là cần
Ân cần nâng đỡ, quan tâm
Đó là diệt khổ trần gian kiếp này
Cuộc đời ngắn ngủi, chẳng dài
Xin đừng cố chấp mà đày đọa nhau
Ủi an, cứu giúp, nguyện cầu
Cùng nhau nối kết kinh yêu trọn vòng
TRẦM THIÊN THU
AI GIẾT GÔLIÁT?
Giờ giáo lý, sơ hỏi:
– Nào, cả lớp trả lời câu hỏi của sơ nhé!
– Dạ.
– Thời Cựu Ước, quân Philitinh có gã khổng lồ Gôliát cao khoảng 3 thước, đầu đội mũ chiến bằng đồng, mình mặc áo giáp vảy cá nặng năm mươi ký, chân mang tấm che bằng đồng, vai đeo cây lao bằng đồng, cán giáo như trục khung cửi thợ dệt, mũi giáo bằng sắt nặng sáu ký. Vậy ai đã hạ được tên Gôliát?
– Cả lớp không ai biết sao? Ai đã giết Gôliát vậy?
– Thưa sơ, chính Côvít đã giết Gôliát ạ!
Chiều mắc dịch cúm Tàu, 12-09-2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment