Thứ Sáu, 28 tháng 5, 2021

LỜI KHÔN ÔN DỊCH

“Cái rìu đã đặt sát gốc cây: bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa.” (Mt 3:10; Lc 3:9)

Khắp nơi dịch bệnh lây lan

Con người chới với, băn khoăn bao điều

Vậy mà vẫn cứ sống liều

Ngang tàng, cố chấp, chiêm bao hão huyền

Khổ đau ô nhiễm mọi miền

Vui gì mà cứ triền miên đua đòi?

Thời gian dịch bệnh kéo dài

Bao người than khóc, quên cười đã lâu

Cuộc đời vốn dĩ khổ đau

Thế nên cần biết thương nhau lúc này

Đừng gieo thêm nỗi đắng cay

Kẻo đời cứ mãi lắt lay khổ sầu

Chúa hằng thương xót dạt dào

Nhưng Ngài muốn mọi người theo ý Ngài

Chung tay cộng tác đêm ngày

Hy sinh riêng để vì Ngài mà yêu

Đừng tự ái, chớ tự kiêu

Chúa dùng ôn dịch dạy điều khôn ngoan


TRẦM THIÊN THU

Sáng 28-05-2021

CON SÓNG

“Đừng xao xuyến! Hãy tin vào Thiên Chúa!” (Ga 14:1)


Sóng luôn động, chẳng hề yên

Cả khi có vẻ êm đềm tháng năm

Lúc nào mặt biển cũng nhăn

Nhìn bằng phẳng vẫn lăn tăn không ngừng

Chẳng ai cản được bão giông

Chỉ Thiên Chúa mới bắt dừng được ngay [*]

Sóng xô nơi đó, nơi đây

Biết bao loại sóng đêm ngày triền miên

Sóng to, sóng nhỏ, mọi miền

Tai ương, dịch tễ,... và phần nhân tai

Sóng nào cũng đủ cuốn trôi

Công trình, tài sản, con người,... cũng tan

Sóng nguy hiểm nhất – kiêu căng

Thế nên Chúa chẳng dủ lòng xót thương

Con người xưng tướng, xưng vương

Chúa cho thỏa chí thói ương bướng hoài

Nếu không sám hối, van nài

Dịch này, bệnh nọ, đêm ngày vẫn nguyên

Phát minh chẳng phải tạo nên

Cũng vô ích nếu Bề Trên loại trừ

Bệnh này rồi lại dịch kia

Phát minh có kịp cũng vô ích rồi

Sóng tình là sóng tuyệt vời

Sóng Tin-Cậy-Mến suốt đời cần luôn


TRẦM THIÊN THU

[*] Mt 8:23-27; Mc 4:35-41; Lc 8:22-25.


BẢO VỆ LẪN NHAU


Khi ăn đừng gắp cho người

Đó là lịch sự, ở đời cần luôn

Đừng làm ra vẻ ân cần

Chỉ là suy diễn theo phần mình thôi

Món mà mình thích ăn hoài

Biết người có thích hay người buồn hơn?

Ở đời lịch sự cần luôn

Mùa này đang dịch, chớ nên sống liều

Khi ăn đừng gắp cho nhau

Cùng nhau bảo vệ, đừng liều lĩnh chi!


TRẦM THIÊN THU


CẤM KHẨU


Sinh ra có mũi, có mồm

Là để sinh tồn qua việc thông hơi

Nhưng rồi dịch bệnh khắp nơi

Cái miệng bịt rồi, ngộp thở quá đi!

Cầu xin Thiên Chúa từ bi

Thứ tha tội lỗi, cứu nguy loài người

Xin đừng cấm khẩu, Chúa ơi!

Chúng con đã biết tội rồi, xin thương…


TRẦM THIÊN THU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment