[Niệm ý Lc 15:1-3, 11-32]
Ai cũng có kinh nghiệm
Về phạm tội, sai lầm
Khiến cha mẹ đau khổ
Rồi sau đó ăn năn
Nước mắt nào cũng mặn
Bao giờ cũng chảy xuôi
Đứa con biết hối hận
Cha mẹ lại mỉm cười
Đầu này là lầm lạc
Đầu kia là ăn năn
Chặng đời người là thế
Thiên Chúa vẫn từ nhân
Con như người con thứ
Kiêu hãnh và hoang đàng
Con như người con cả
Ích kỷ, chẳng yêu thương
Xin tạ ơn Thiên Chúa
Chẳng chấp tội của con
Vẫn sẵn sàng tha thứ
Khi con biết ăn năn
TRẦM THIÊN THU
ĐÓN CON
[Người Cha Nhân Hậu và Đứa Con Hoang Đàng – Lc 15:11-32]
Con yêu nay đã về nhà
Lòng Cha vui bõ công chờ ngày đêm
Tội con đã phạm liên miên
Nhưng Cha tha thứ và quên hết rồi
Đừng e ngại nữa, con ơi!
Ngôi Nhà Thương Xót đây rồi, đừng lo!
Mau mau con hãy vào nhà
Tối nay Cha mở tiệc mà liên hoan
Mừng con về được bình an
Con còn sống sót là còn phúc thay
Cha mừng con đã về đây
Thôi đừng đi nữa, từ nay ở nhà
Giàu nghèo gì vẫn có Cha
Cháo rau cũng được, miễn là con ngoan
Con ơi, hãy cố mà quên
Quãng đời quá khứ mà con lỗi lầm
Mong con hối cải thành tâm
Đừng hoang đàng nữa kẻo làm Cha đau
Tình Cha là khúc ca dao
Vắng Cha, con sẽ khổ đau suốt đời
Vầng trăng chênh chếch cuối trời
Là Cha soi sáng đường đời con đi
Dẫu đêm tăm tối canh khuya
Con an tâm bước, chẳng gì lo âu!
VIỄN ĐÔNG
HAI CON NGƯỜI
[Niệm ý Lc 15:11-32 & Lc 18:9-14]
Hai con người khác nhau
Một con người phóng đãng
Thích tự do phiêu lãng
Sống bất cần tương lai
Ngày mai mặc ngày mai
Hôm nay cứ thoải mái
Không ăn chơi là dại
Chết rồi cũng trắng tay
Rồi ai dại hơn ai
Chuyện đời sẽ rõ rệt
Hết tiền rồi mang tật
Không về thì đi đâu?
Một người chịu nhọc lao
Ở nhà chăm làm việc
Nhìn có vẻ chất phác
Nhưng cũng chẳng hơn ai
Kênh kiệu tưởng mình oai
Chê thằng em lêu lổng
Rốt cuộc mình phải ngượng
Vì sống thiếu tình yêu
Chỉ cha già khổ đau
Khổ sở vì con cái
Lớn, nhỏ đều vụng dại
Mà cứ tưởng mình khôn
Có người kém, người hơn
Người ung dung, hãnh diện
Chảnh cả lúc cầu nguyện
Khoe mình và chê người
Có một người buồn lơi
Ngại ngùng và mắc cỡ
Có tội nên đau khổ
Cầu xin Chúa thứ tha
Mặt nhỏ và mặt to
Mặt đen và mặt trắng
Hai khuôn mặt khác hẳn
Nhưng vẫn là con người
Ai cũng cần tương lai
Ai cũng có quá khứ
Yêu thương và tha thứ
Tội nhân hóa thánh nhân
KHA ĐÔNG ANH
CHỊU ĐỰNG
[Niệm khúc Mk 7:14-15, 18-20 & Lc 15:11-32]
Kiếp hoang đàng lao đao
Bởi xác hồn phung phí
Ngu nên theo ma quỷ
Ngọt lời hứa gió bay
Không ăn ớt mà cay
Mọi thứ đều mất hết
Cõi lòng cũng tan nát
Lạc loài giữa chợ đời
Những tháng ngày chơi vơi
Bước đường cùng kín mít
Kẻ hoang đàng tỉnh giấc
Tìm về mái nhà xưa
Ngạc nhiên thấy cha già
Vẫn miệt mài chờ đợi
Mong con cả sớm tối
Tình Phụ Tử vô biên
Chúa chịu đựng lỗi lầm
Biết bao là tội ác
Ngài lấy chân chà đạp
Ném hết xuống biển sâu
Con chẳng xứng chi đâu
Nhưng Tình Cha đại lượng
Mở rộng con đường sống
Cho cơ hội trở về...
VIỄN DZU TỬ
▶ Chuyện Cầu
Nguyện (Lc 18:9-14) – https://youtu.be/89FOyuzvh3M
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment