Thứ Ba, 23 tháng 3, 2021

CHIÊU BÀI NHÂN ÁI

[Niệm ý Ga 8:31-42]

Ai phạm tội thì nô lệ cho tội

Kẻ nô lệ không được ở trong nhà

Chỉ người con mới hạnh phúc sớm khuya

Và được hưởng thừa kế phần gia sản


Chẳng tự do nếu Chúa Con không đến

Nhưng phúc thay, Ngài đã đến cứu nguy

Được giải phóng nên nhân loại tự do

Thoát khỏi ách của ma vương, quỷ dữ


Tự xưng mình là hậu duệ Tổ Phụ

Mà dã tâm muốn giết Chúa Giê-su

Giết chính Đấng Thiên Sai, Đức Ki-tô

Kẻ độc ác mà vỗ ngực nhân ái!


Người ta sợ nên cảm thấy e ngại

Bởi vì Chúa phanh phui những cái sai

Kẻ hèn hạ chẳng thương bất kỳ ai

Áp-ra-ham không có nòi giống đó!


Những lời thật lọt vô tai rất khó

Lời nịnh hót thì họ rất thích nghe

Người thời nay chẳng hề khác ngày xưa

Hại tha nhân cũng là hại chính Chúa


TRẦM THIÊN THU

CHÂN LÝ

[Niệm ý Ga 8:31-42]


Sự thật – chân lý vĩnh hằng

Người yêu sự thật sẽ không sợ gì

Dù cho có gặp hiểm nguy

Cũng không sợ hãi, không gì chuyển lay

Chúa là Đấng rất thẳng ngay

Cứu hay không cứu, tùy Ngài mà thôi [*]

Người ngay luôn sống thảnh thơi

Ác nhân lo sợ thua người, kém nhau

Bụi trần càng dính càng đau

Giũ cho sạch bụi, chẳng nao núng lòng

Dù cho nghèo khó, long đong

Ai chê mặc họ, ai hơn mặc người

Chân ngôn ý thánh bao lời

Dạy khôn dạy khéo cho người thành nhân

Sống lươn lẹo bận lòng thêm

Sống theo sự thật, lụy phiền thoát ly

Lạy Giê-su, Đấng từ bi

Giúp con giũ bỏ những gì dối gian

Xin thêm can đảm, mến tin

Để quyết tâm làm điều Chúa ước mong

Mặc dù con chỉ là không

Xin vì sự thật, công bằng, công minh


TRẦM THIÊN THU

[*] Đn 3:17-18 – “Nếu Thiên Chúa chúng tôi thờ có sức cứu chúng tôi thì tâu đức vua, Người sẽ cứu chúng tôi khỏi lò lửa đang cháy phừng phực và khỏi tay ngài. Còn nếu Người không cứu, thì xin đức vua biết cho rằng chúng tôi cũng không phụng sự các thần của ngài, và cũng không thờ lạy pho tượng vàng ngài đã dựng đâu!” [lời minh định của Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô nói với vua Na-bu-cô-đô-nô-xo.]

NƯỚC MẮT TÍM


Giọt nước mắt bây giờ có còn mặn

Hay đã nhạt vì chai đá lương tâm?

Đêm gục đầu nghe lòng chợt bâng khuâng

Sông trăm năm, nước ưu tư dâng ngập!


Giọt nước mắt là nỗi buồn có thật

Khóc vì khổ, vì hối hận ăn năn

Nỗi ray rứt luôn dày vò tâm can

Hồn hóa thành một dòng sông nước mắt


Vị nước mắt vẫn luôn luôn mặn chát

Nhưng sắc màu không trắng như bình thường

Mà tím ngát, tím rịm, tím bâng khuâng

Nước mắt tím chợt hóa thành huyền thoại


Lạy Thiên Chúa, con là loài cỏ dại

Chẳng là chi dẫu so với sương mai

Thế mà con đã làm bận mắt Ngài

Xin xót thương hạt-bụi-con-tội-lỗi


Nước mắt tím là sắc màu sám hối

Ăn năn tội cả một đời vương mang

Những ước mơ vẫn hoàn toàn dở dang

Chưa hoàn thiện dù đêm ngày cố mãi!


Ai cũng có một khoảng-đời-vụng-dại

Đơn giản vì chưa trở thành thánh nhân

Nhờ té đau mà nhớ đời, chẳng quên

Cũng nhờ vậy mà dần dần hoàn thiện


Bao lần rồi những Mùa Chay vẫn đến

Rồi khoảng-bốn-mươi-ngày lại qua đi

Con vẫn thế, chẳng thay đổi được gì

Xin biến đổi, lạy Ngôi Hai cứu độ!


Mắt không cay nhưng lòng con thống khổ

Giọt nước mắt có màu tím ăn năn

Xin hòa chung Nước và Máu Chúa Con

Để con được cùng Ngài vui sống lại


TRẦM THIÊN THU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment