Xuân về mà phải cách ly
Tết không sum họp, còn gì là Xuân!
Bao người nặng trĩu băn khoăn
Cô đơn dưa hấu, muộn phiền bánh chưng
Xuân không cười, Tết chẳng mừng
Đất Trời như cũng chán chường nhiễm lây
Tiệc Xuân dọn sẵn rồi đây
Mà sao Tết chẳng sum vầy hân hoan?
Đất buồn, Trời cũng hàm oan
Không gian lặng lẽ, thời gian nặng nề
Cầu xin Thiên Chúa nhân từ
Xua tan dịch bệnh cho mùa Xuân vui
TRẦM THIÊN THU
Xuân xui, Tết tủi – 2021
CHIỀU HÔM NHỚ NHÀ
Chiều trời bảng lảng bóng hoàng hôn,
Tiếng ốc xa đưa vẳng trống dồn.
Gác mái, ngư ông về viễn phố,
Gõ sừng, mục tử lại cô thôn.
Ngàn mai gió cuốn chim bay mỏi,
Dặm liễu sương sa khách bước dồn,
Kẻ chốn Chương Đài, người lữ thứ,
Lấy ai mà kể nỗi hàn ôn?
THĂNG LONG HOÀI CỔ
Tạo hóa gây chi cuộc hí trường,
Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương.
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo,
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương.
Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt,
Nước còn cau mặt với tang thương.
Ngàn năm gương cũ soi kim cổ,
Cảnh đấy người đây luống đoạn trường.
HUYỆN THANH QUAN
– Hí trường: Cảnh loạn lạc trong thời chiến.
– Tinh sương: Tinh là sao, sương là sương giá. Mấy tinh sương là mấy năm.
– Thu thảo: Cỏ mùa thu.
– Tịch dương: Mặt trời lúc chiều tối.
– Đoạn trường: Đứt ruột, ý nói đau đớn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment