Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2020

BELEM VUI BUỒN

Tưng bừng hoan hỷ Giáng Sinh

Đức Chúa vi hành, xuống thế đích thân

Âm thanh rộn rã gian trần

Trong nhà, ngoài phố, hồng ân chan hòa

Hòa âm Tình Chúa vang xa

Êm đềm giai điệu, ca từ miên man

Bỗng nghe tiếng khóc Ra-khen

Xót xa bà khóc thương con của mình [*]

Khúc vui mừng Chúa giáng sinh

Hân hoan chưa trọn, thất kinh chen vào

Bởi vì tang tóc, khổ đau

Hê-rô-đê ác nhân gieo u buồn

Tang thương khắp cõi Be-lem

Biết bao trẻ nhỏ chết oan trong vùng

Ác nhân như một kẻ khùng

Bởi hèn mà nhát, sợ không còn quyền

Khúc vui chợt có âm buồn

Cầu xin Thiên Chúa mãi luôn đồng hành

Mặc ai tranh chấp, tranh giành

Ước mong thoát khỏi yêu tinh, gian trần

Chỉ cần cuộc sống bình an

Vững tin mến Chúa và luôn yêu người


TRẦM THIÊN THU

Bát Nhật Giáng Sinh – 2020

[*] Mt 2:18.

 Ác Vương Hêrôđê – https://tramthienthu.blogspot.com/2019/12/ac-vuong-he-ro-e-la-ai.html

TIẾNG KHÓC BELEM


Be-lem vắng lặng như tờ

Bỗng dưng tiếng khóc trẻ thơ chào đời

Trời đêm đen chợt chói ngời

Ánh sao dẫn lối những người chăn chiên


Lạ lùng tiếng khóc trẻ em

Đó là lời chứng báo tin vui mừng

Chính Con Thiên Chúa muôn trùng

Giáng trần cứu thế vì lòng xót thương


Be-lem lại chợt tan hoang

Trẻ thơ khóc lóc, não lòng Be-lem

Thánh Gia phải trốn đi liền

Đem Con Thiên Chúa tới miền xa xôi


Bao sinh linh nhỏ bé thôi

Nhưng không được sống vì người ác tâm

Hòa trong tiếng khóc trẻ em

Là tiếng mẹ hiền than khóc con yêu


Giê-su giáng thế vì yêu

Ngài là Sự Sống hiến trao loài người

Sát nhân là giết chính Ngài

Khốn thay những kẻ bàn tay nhúng chàm!


TRẦM THIÊN THU


ĐIỆU SẦU MÙA VUI

“Ở Rama, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ: tiếng bà Rakhen khóc thương con mình và không chịu để cho người ta an ủi, vì chúng không còn nữa.” (Mt 2:18)


Hân hoan mừng Chúa giáng sinh

Niềm vui chưa trọn đã thành nỗi đau

Bao gia đình phải ưu sầu

Hoan ca chợt hóa điệu sầu bi ai

Thánh Gia phải vội đi ngay

Be-lem chợt lạnh hơn ngày giáng sinh

Mùa vui chưa trọn an lành

Ai gieo tang tóc, vui thành sầu thương?

Bởi lòng ích kỷ bạo vương

Nhỏ nhen, hèn hạ, nổi xung hại người

Chỉ là con trẻ mà thôi

Cớ sao lại giết thỏa vui lòng mình?

Hê-rô-đê, kẻ yêu tinh

Cậy quyền, ỷ thế, an bình phá tan

Ngày nay tinh xảo Sa-tan

Sát nhân rất khéo, giết phần phôi thai

Ác nhân hiện đại ngày nay

Coi thường sự sống, chẳng ai an toàn

Công bình, công lý chẳng còn

Thế nên dân chúng bất an từng ngày

Tiếng than khóc khắp đó đây

Nỗi oan còn đó, lạc loài tín nhân


TRẦM THIÊN THU


 Nỗi Niềm Tỵ Nạn – https://tramthienthu.blogspot.com/2014/07/noi-niem-ty-nan.html

CON “GHÉT” CHÚA!

– Con “ghét” Chúa lắm luôn, khi con bị người đời xúc phạm, con định quay sang chửi vào mặt nó, thì Chúa nói nhỏ với con rằng: “Tha thứ cho nó đi con.” Thế là con thinh lặng tha thứ. Lát sau, cơn buồn giận của con tan biến đâu mất.

– Con “ghét” Chúa lắm luôn, khi con muốn kiếm những đồng tiền bất chính, Chúa nhìn con và nói rằng: “Con đừng làm thế. Chớ gian tham của người.” Thế là con nghe Chúa con chấp nhận thà sống nghèo, chứ không sống gian tham.

– Con “ghét” Chúa lắm luôn, khi con bị cám dỗ phản bội người bạn đời, Chúa nhắc con: “Con chớ có ngoại tình đó!” Con vâng nghe Chúa nên trở về để giữ hạnh phúc gia đình.

– Con “ghét” Chúa lắm luôn, khi con bị cám dỗ sống buông thả, hưởng lạc, Chúa lại đến bên con thỏ thẻ: “Phúc cho ai có lòng trong sạch vì họ sẽ được nhìn ngắm Thiên Chúa.” Con vâng nghe Chúa và con được bình an.

– Con “ghét” Chúa lắm, khi con muốn tích trữ của cải để thỏa mãn thói đam mê của cải vật chất, Chúa lại đến bên nhắc nhở: “Nếu đêm nay Ta gọi con về thì của cải con để lại cho ai?” Con vâng lời Chúa, con đã chia sẻ và con cảm thấy thật hạnh phúc.

– Con “ghét” Chúa luôn, khi mà đã bao nhiêu lần rồi, con nói với Chúa là con không cần Chúa nữa đâu, đã bao nhiêu lần rồi, con nói với Chúa là con “ghét” Chúa, vậy mà tại sao Chúa không chịu bỏ con? Tại sao Chúa không bao giờ làm theo ý con? Con “ghét” Chúa, con “ghét” Chúa mà Chúa có biết không?

– Con “ghét” Chúa quá nè, bởi vì dù cho con có nói con “ghét” Chúa bao nhiêu thì chẳng bao giờ con nghe được Chúa nói với con là Chúa cũng ghét con, mà con chỉ nghe được rằng Chúa rất yêu con.

Con liền hỏi Chúa: “Chúa yêu con bằng nào?”

Ngước nhìn lên Thánh Giá, con thấy Chúa đang dang rộng đôi tay và nói với con rằng: “Bằng này được không con?”

– Tại sao Chúa lại yêu con nhiều đến thế? Chúa có biết nếu Chúa cứ yêu con như vậy thì làm sao mà con không theo Chúa cho được? Chúa có biết là con “ghét” Chúa nhiều lắm không?

(sưu tầm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment