Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2020

CHUYỆN TRONG CHUYỆN NGOÀI

[Niệm ý Lc 11:37-41]


Chuyện trong là chuyện trong lòng

Chuyện ngoài là thứ lòng vòng, loanh quanh

Vệ sinh là chuyện rành rành

Trong – ngoài lẫn lộn thì thành vu vơ

Vu vơ nên hóa ngu ngơ

Ngu ngơ nên hóa vẩn vơ chuyện đời

Có trong thì mới có ngoài

Chú tâm hình thức, lạc loài quanh năm

Người ta sống bởi đồ ăn

Bát xinh, chén đẹp, đồ ngon cũng thừa

Bề ngoài là thứ lọc lừa

Bình phong không thể giấu che giả hình

Áo quần đẹp, mặt mũi xinh

Trái tim xơ cứng thì tình ở đâu?

Khôn ngoan đâu phải nói nhiều

Đừng có làm liều là rửa tâm can


TRẦM THIÊN THU

THƯƠNG MIỀN TRUNG


Hoang tàn bão lũ miền Trung

Dân tình khốn khổ, vô cùng xót xa

Trắng tay khi sập cửa nhà

Màn trời, chiếu đất, còn gì nữa đâu!

Nỗi đau chồng chất nỗi đau

Mặn môi nước mắt, nỗi sầu di căn

Đàn gà ngơ ngác mắt nhìn

Tìm đâu chỗ đậu cho chim lạc bầy?

Người già, người trẻ đắng cay

Chỉ còn ngước mắt, giơ tay, kêu trời!

Đồng bằng mà ngỡ biển khơi

Mênh mông nước trắng, đường đời về đâu?

Một năm mấy chuyến khổ đau

Thương tâm biết mấy đồng bào miền Trung

Bầu ơi, thương lấy bí cùng

Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn

Ca dao kêu gọi nhân tâm

Sẻ chia yêu mến, nỗi niềm cảm thông

Lạy Thiên Chúa, Đấng chí công

Xin thương khúc ruột miền Trung nhọc nhằn


TRẦM THIÊN THU

ĐÒI DẤU LẠ

[Niệm ý Mt 12:38-42 ≈ Mc 8:11-12; Lc 11:29-32]


Qua sự chết và qua sự sống lại

Chúa mong muốn chúng con sống vĩnh hằng

Xin biến đổi mọi người biết sẵn sàng

Dễ đón nhận và vững tin vào Chúa


Xin tăng lực để chúng con mạnh mẽ

Không ngần ngại vác thập giá hằng ngày

Không đòi hỏi dấu lạ đó hay đây

Vì mỗi ngày vẫn có nhiều dấu lạ


Thứ cần thiết hiển nhiên là không khí

Nhờ vậy mà hít thở để sinh tồn

Nhờ mưa nắng thiên nhiên đẹp vô ngần

Còn đòi hỏi thứ gì mới là lạ?


Vì cố chấp nên càng ngày càng tệ

Thói kinh sư, kiểu Biệt Phái giả hình

Bụng xấu xa mà miệng nói ân tình

Mưu thâm độc nên cứ đòi dấu lạ


Chỉ bằng mặt, chẳng bằng lòng chi cả

Liếc xéo nhau rồi ra vẻ nghĩa nhân

Bụng kình ngư giữ Giô-na an toàn

Nó chẳng ác như bè lũ độc địa


Là con người mà tiến hóa thành thú

Đường chính nghĩa tốt lành chẳng bước theo

Nghĩ lệch lạc nên tiến hóa ngược chiều

Khó khoan hồng khi Chúa Trời phán xét


TRẦM THIÊN THU


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment