[Niệm ý Lc 5:33-39 ≈ Mt 9:14-17; Mc 2:18-22]
Khổ thân để biết thương hồn nhiều hơn
Rạch ròi phân biệt dở – ngon
Cái mất, cái còn – cần hơn cái nào
Đừng như Biệt Phái ồn ào
Chỉ có cái đầu mà trí thì không
Nói bừa, chẳng trước chẳng sau
Chỉ lo hình thức, bỏ điều cần hơn
Cần hơn là phải thành tâm
Nói không suy nghĩ, thà câm cho đành
Hợm mình Biệt Phái rành rành
Ai khôn thì tránh, giả hình thì theo
LỜI HAY VỊ CAY
[Niệm ý Mc 2:18-22 ≈ Mt 9:14-17; Lc 5:33-39]
Phải biết làm đúng lúc
Và cũng phải đúng nơi
Việc thiện mới là thiện
Chứ đâu phải chuyện vui
Đừng phê bình người khác
Khi chưa biết rõ ràng
Sự việc chưa biết chắc
Đừng rỉ tai cả làng
Mỗi người một hoàn cảnh
Chẳng có ai giống ai
Khác người cũng khác tính
Đừng chì chiết lời cay
Giê-su Chúa Ngôi Hai
Là Tin Mừng Cứu Ðộ
Ngài đã đến trần thế
Để giải thoát loài người
Hãy tin tưởng, vui tươi
Thôi ủ rũ sầu khổ
Kiểu cũ không hợp nữa
Đổi mới cho hợp thời
TRẦM THIÊN THU
THÍCH NGHI
[Niệm ý Mc 2:18:22 ≈ Mt 9:14-17; Lc 5:33-39]
Ăn theo thuở, ở theo thời
Thích nghi cuộc sống dẫu vui hay buồn
Đó là quy luật sinh tồn
Chứ không thể sống cô đơn một mình
Có người thì phải có tình
Tùy cơ ứng biến phát sinh bất kỳ
Đừng phân biệt nhỏ hay to
Luật này, luật nọ, khổ ta, khổ người
Du di, linh động ở đời
Sống chung với lũ là người khôn ngoan
Có tình cũng phải có tâm
Câu nệ hình thức, làm phiền lẫn nhau
Rạch ròi luật giữ trước, sau
Ngôn hành trái ngược mà kiêu hãnh gì?
Chẳng qua là thói ù lì
Vài ba chữ nghĩa, đáng gì mà khoe?
Khốn thay Biệt Phái, Kinh Sư
Sách ôm khệ nệ mà hư hơn người
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment