[Niệm ý Mt 21:28-32]
Có người không nói mà làm
Có người làm mà không nói
Có người làm mà lải nhải
Có người chỉ nói, chẳng làm
Có người lắm chuyện càm ràm
Nói một đằng, làm một nẻo
Loại này mưu mô, rất ẩu
Đáng sợ không khác quỷ ma
Thế nên chớ dại mà nghe
Họ hứa đủ điều ngọt sớt
Nhưng rồi chẳng được gì hết
Cứ nhìn thì thấy rõ ngay
Con ngoan chưa chắc đã hay
Bởi nó chỉ nịnh cha mẹ
Miễn sao nó được như ý
Mặc cha khổ, mặc mẹ sầu
Gió bay, gió thổi về đâu
Chẳng ai hay, chẳng ai biết
Lời hứa nào nghe cũng thật
Mà như bong bóng gió bay
Cứ tưởng mình giỏi, mình hay
Cứ ngỡ mình sống thánh thiện
Chê người xấu xa, đàng điếm
Nào ngờ mình còn tệ hơn
Xin giúp con nhận ra con
Chỉ là một loài hoa dại
Li ti ngu ngơ hạt bụi
Xin cứu độ con, Chúa ơi!
TRẦM THIÊN THU
Ở trong mỗi con người
Lúc thì dữ như cọp
Lúc thì như chiên thôi
Bề ngoài rất ngoan ngoãn
Nói chi cũng nghe lời
Sau lưng lại ngang bướng
Đệ nhất là “cái tôi”
“Cái tôi” thật đáng ghét
Bằng mặt chẳng bằng lòng
Cứ tưởng mình là tốt
Nào ngờ toàn tai ương
Con giật mình, lạy Chúa!
Bởi con thích so đo
Mặt người mà lòng quỷ
Thật khốn nạn quá đi!
Lời Chúa thật sắc bén
Xuyên thấu cả tâm hồn [*]
Con cúi đầu thú nhận
Xin Chúa Trời xót thương
Pascal nói đúng quá trời
Thêm huyền thì TÔI hóa TỒI
Thêm sắc thì TÔI hóa TỐI
Thêm nặng thì TÔI là TỘI
Tôi là ai, là cái gì?
Là số không chứ là chi
Tôi ơi, xin đừng nổi dậy!
Xin được là tôi mãi mãi
Không sắc, không nặng, không huyền
Không dấu vết, không trắng đen
Không TỐI, không TỒI, không TỘI
Lạy Chúa nhân lành tuyệt đối
Xin Ngài hạ bệ “cái tôi”
Để đức khiêm nhu lên ngôi
Mà biết xót thương, nhân hậu
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment