Thứ Tư, 19 tháng 8, 2020

ĐẠI TIỆC

[Niệm ý Mt 22:1-14 ≈ Lc 14:15-24]

Là dân bình thường nhất

Cũng chẳng hề có công

Được vua mời yến tiệc

Còn gì vinh hạnh bằng


Thế mà ai cũng chảnh

Làm ngơ lời vua mời

Đúng là ngu dại lắm

Dịp may có một thôi


Thiệp mời ai cũng có

Chẳng phân biệt sang, hèn

Bất kể quen hay lạ

Ai cũng được mời ăn


Vô cửa có đồ mới

Thay xong cứ việc vô

Không y phục lễ cưới

Ắt sẽ bị đuổi ra


Tiệc cưới đãi đêm tối

Có cửa đóng, then cài

Bị đuổi thì khốn mãi

Đời đời chịu đắng cay


TRẦM THIÊN THU

KIẾU BẬN
[Niệm ý Lc 14:15-24 ≈ Mt 22:1-14]

Người ước muốn thì tìm ra phương cách
Người không muốn thì tìm ra lý do
Bận việc này, bận việc nọ, việc kia
Gọi là kiếu nhưng là từ chối khéo

Tiệc Nước Trời mời công khai, không giấu
Tùy ý đến hay không, được tự do
Quyền tự do cũng do Chúa ban cho
Tùy sử dụng, Ngài không hề ép buộc

Sống đời này mọi người đều tất bật
Kế sinh nhai luôn nặng trĩu đôi vai
Chẳng ngọt ngào mà chỉ thấy đắng cay
Nhưng không thể vì thế mà kiếu bận

Đời xuôi ngược, có kẻ mua, người bán
Như vòng xoay luân chuyển, đổi thay luôn
Phải như thế để cuộc sống canh tân
Không như nước ao tù mùi hôi hám

Người được mời thì kiếu bận không đến
Được vinh dự mà không muốn thì thôi
Vì vật chất đã chiếm giữ họ rồi
Họ muốn vậy chứ chẳng cần Tiệc Thánh

Lạy Thiên Chúa nhân từ và công chính
Xin giúp con biết phân định rạch ròi
Con kém cỏi, thua thiệt, chẳng bằng ai
Xin Ngài thương, đừng nỡ lòng xua đuổi!

TRẦM THIÊN THU

ĐẠI TIỆC NƯỚC TRỜI
[Niệm ý Mt 22:1-14 ≈ Lc 14:15-24]

Tiệc Nước Trời sẵn sàng rồi
Nhưng các khách mời không chịu đến ăn
Dù ăn tiệc chẳng tốn tiền
Hoàn toàn miễn phí mà còn chê bôi!
Chủ đành chịu vậy mà thôi
Cho mời tất cả mọi người gần xa
Ra đường, ngã bảy, ngã ba
Gặp ai cũng cứ mời vô cho đầy
Bắt đầu tiệc, chủ vào ngay
Nhìn quanh thấy chuyện không hay chút nào
Không dùng áo cưới vì sao?
Trói chân tay lại, quăng vào tối tăm
Nơi than khóc, chốn nghiến răng
Khước từ Thánh Tiệc, đừng hòng mừng vui
Gọi nhiều mà chọn ít thôi
Nghĩa là tự ý, không ai ép mình
Con đường hẹp tới quang vinh
Tối tăm dẫn tới là thênh thang đường
Nơi cười, nơi khóc – hai vùng
Người khôn, người dại – hai lòng khác nhau

TRẦM THIÊN THU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment