[1] Hình ảnh sư tử rút ra từ cách diễn tả về Thánh Gioan Tẩy giả là “tiếng kêu trong hoang địa” (Mc 1:3), được so sánh với con sư tử đang gầm, và đôi cánh có từ thị kiến của Êdêkien về 4 sinh vật có cánh. (sách Edêkien, chương 1)
[2] Ga 6:67 – Khi Chúa Giê-su giải thích rằng thịt Ngài là “thức ăn thật” và máu Ngài là “thức uống thật,” nhiều môn đệ đã bỏ Ngài – trong số đó có Máccô.
[3] Thánh Mác-cô thiết lập Giáo Hội tại Phi châu, và trở thành Giám mục của GP Alexandria.
GIỜ CHẾT
Năm 1313, một tu sĩ dòng Bruno có lòng yêu mến Ðức Mẹ lắm. Một hôm, thầy ngã bệnh rất nặng, quỷ liền hiện đến, trao cho một cuốn sách lớn GHI CHÉP HẾT MỌI TỘI LỖI thầy đã phạm từ nhỏ tới nay, rồi bảo thầy:
– Các tội của mày đã bị ghi chép rõ ràng rồi đó, Chúa chẳng tha cho mày đâu.
Thầy quá sợ hãi, run sợ vì biết mình thế nào cũng phải sa hỏa ngục. Ðang lúc thầy buồn rầu hầu như thất vọng, bỗng thấy Ðức Mẹ ẵm Chúa Giêsu hiện đến phán bảo thầy:
– Con đừng sợ, Mẹ CHẲNG BAO GIỜ BỎ KẺ TRÔNG CẬY MẸ TRONG GIỜ HỌ GẶP NGUY HIỂM như con. Ðây là Chúa Giêsu Con Mẹ, Người đã THA THỨ hết mọi tội của con.
Nghe lời Mẹ, tâm hồn thầy bình an trở lại. Linh mục đến xức dầu cho thầy, ban của ăn đàng và phép lành sau hết. Khi linh mục đọc đến câu “Các thánh nam và các thánh nữ xin cầu cho linh hồn Phêrô” thì thầy kêu to:
– Lạy các thánh nam nữ con đang được xem thấy, xin cầu cho con.
Rồi thầy nhắm mắt thở hơi cuối cùng trong tay Ðức Mẹ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment