BIẾT là nhận thức rõ ràng
Điều gì đặc biệt, bình thường điều chi
Rạch ròi đầu, cuối – vân vi
Nếu không biết rõ, biết gì mà buông?
BUÔNG là bỏ hết đời thường
Không hề dính líu vấn vương gian trần
Buông ra để được bình an
Lòng không còn nặng, hồn luôn nhẹ nhàng
BỎ là phải thật biết buông
Buông rồi khỏi vướng đời thường trần gian
Vướng nhiều thì nặng, thêm phiền
Biết buông bỏ để tâm hồn lên cao
Sống mà chẳng biết thương yêu
Chết rồi hoa, nến – cho nhau làm gì?
Chuyện đơn giản hóa nhiêu khê
Cái Tôi dẹp bỏ, khỏi lo chuyện đời
TRẦM THIÊN
THU
Đêm
21-11-2019
CÁI KHÓ LÓ CÁI KHÔN
Ông chủ nói với người giúp việc:
– Lên phố có hai con đường. Từ ngày mai, anh đi con đường phía
Đông.
– Nhưng, thưa ông chủ, con đường phía Đông gập ghềnh lầy lội lắm,
không mấy ai đi. Con đường phía Nam tốt hơn nhiều.
– Tôi biết. Nhưng phải tập cho con ngựa quen làm việc trong
những tình huống khó khăn, đường bằng phẳng thì con ngựa nào mà chẳng hay?
– Nhưng thưa ông chủ, sẽ mất nhiều thời gian và công sức khi đi
đường đó.
– Công việc của chúng ta đâu cần nhanh. Tôi muốn ngựa quen với
gian khó. Bản thân của anh cũng thế, nó rèn luyện anh đấy, anh phải học lấy
điều này. Nếu đường đời bằng phẳng cả thì chẳng ai hơn ai.
– Nhưng, thưa ông chủ…
Ông chủ thẳng thắn nói:
– Nếu anh ngại khó, anh có thể nghỉ việc.
Chúa Giêsu nói:
– Ai KHÔNG vác thập giá mình mà theo Thầy thì KHÔNG xứng với Thầy.
(Mt 10:38)
– Ai muốn theo Thầy, PHẢI từ bỏ chính mình, VÁC thập giá mình mà
theo. (Mt 16:24)
CHỨNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment