Thứ Hai, 25 tháng 2, 2019

CÁI KHỐN

“Khốn thay những tâm hồn hèn nhát, những bàn tay rã rời, và người tội lỗi lập lờ nước đôi. Khốn thay quả tim nao núng vì không tin tưởng: chính vì vậy nó không được chở che.” (Hc 2:12-13)

Không khôn nên mới khốn thôi
Hồn hèn, tay nhát, nước đôi lập lờ
Tim nao núng, chẳng tin chi
Thì có cái gì che chở nó đâu?
Suốt ngày làm chuyện tào lao
Rượu chè, cờ bạc, chiêm bao, sớm chiều
Ngông nghênh, ngang ngược, tự kiêu
Lừa thầy, phản bạn, lắm điều thị phi
Hại người, cướp của sớm khuya
Dù trẻ hay già cũng chẳng tha ai
Ngông nghênh vỗ ngực ta đây
Loại người ranh mãnh xưa nay hợm mình
Khốn vì cái thói yêu tinh
Công khai cướp cạn, tưởng mình là khôn
Chúa Trời kiên nhẫn từ nhân
Ác nhân đừng tưởng Ngài quên lãng rồi
Có ngày phải chịu xử thôi
Bao người khóc hận vì cười trước kia
Cái khôn, cái khốn liền kề
Chữ khôn rất tuyệt, “sắc” vô khốn liền!
To đầu chưa chắc đã khôn
Lớn chức, nhiều quyền có hãnh diện chi?
Chưa khôn đã khốn thì nguy
Phúc chưa được hưởng, Chúa chê trách rồi! [*]

TRẦM THIÊN THU
Chiều 25-2-2019
[*] Mc 9:35 – “Ai muốn làm người đứng đầu thì phải làm người rốt hết, và làm người phục vụ mọi người.”

NGU NGƠ CON
[Niệm ý Mc 8:14-21 ≈ Mt 16:5-12]

Lòng con mê muội ngu ngơ
Mắt thì có đó mà như không tròng
Có tai mà cũng như không
Nghe mà không hiểu, không thông được gì!
Từng giờ, từng phút cứ qua
Biết bao điều lạ vậy mà không hay
Cứ đòi phép nọ, dấu này
Chưa nhìn tận mắt, không tài nào tin!
Lòng con sỏi đá vô tình
Đại ngu mà cứ tưởng mình giỏi giang
Nguyện xin Thiên Chúa xót thương
Thứ tha, thánh hóa, khiến lòng mềm ra
Giúp con nhận biết sâu xa
Điều bình thường cũng vẫn là Hồng ân
Đời con lắm nỗi đa đoan
Xin thương dìu dắt, đỡ nâng từng ngày!

TRẦM THIÊN THU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment