[Niệm khúc Lc 14:1-6]
Ngày sa-bát Chúa
chữa người phù thũng
Pha-ri-sêu tìm cách
bắt bẻ Ngài
Lũ độc ác giả ngơ
ngác như nai
Bọn thông luật luôn
mạo nhận mình giỏi
Chúa thản nhiên
nhìn họ và liền hỏi:
“Ngày sa-bát có được chữa bệnh không?”
Họ làm thinh, bỗng
dưng hết dám ngông
Ngu mà chảnh, còn
nói gì được nữa?
Làm việc thiện mà
vẫn còn câu nệ
Ở chỗ này, tại chốn
đó, nơi kia
Thói giả hình là
phong cách quỷ ma
Ngày hưu lễ nên
nghỉ làm việc thiện!
Dù là ai cũng không
thể chấp nhận
Kiểu câu nệ – phải
thế này, thế kia
Biết yêu thương mới
biết luật nhân từ
Tim xơ cứng nên
thấy ai cũng mặc!
Ngày xưa vậy, ngày
nay cũng chẳng khác
Kiểu làm luật “xin
– cho” gây lắm phiền
Đến nhà thờ đọc
kinh cũng phải xin
Làm từ thiện cũng
không được tự nguyện
Lạy Thiên Chúa,
thấy thực tế mà ngán
Nhưng người ta biện
hộ đủ lý riêng
Cầu xin Chúa mau
ra tay trị liền
Để tín nhân an tâm
thờ phượng Chúa
LÝ LẼ LÀM LÀNH
[Niệm ý Lc 14:1-6]
Có một người phù thũng
Được Chúa thương chữa lành
Việc tốt – nên hay cấm?
Chúa hỏi, họ làm thinh
Họ cố ý dò xét
Chúa biết rõ vậy rồi
Ngài hỏi mà họ nhát
Nên không dám trả lời
Chúa ví dụ cụ thể
Con trai hoặc con bò
Nếu nó sa xuống hố
Phải cứu hay làm ngơ?
Lòng ác nhân thâm độc
Cũng sợ sự thật thôi
Ngày Hưu Lễ, Sa-bát
Làm lành thật tuyệt vời!
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment