Chủ Nhật, 7 tháng 1, 2018

CẨU THỀ

Đầu năm hớn hở vui mừng
Thăng quan tiến chức, oai phong cười khì
Cuối năm tham nhũng lộ ra
Tố nhau đủ thứ cho vừa lòng nhau
Tại ai, chẳng tại tôi đâu
Chỉ vì dân dốt, quan nào có sai
Tài tình lãnh đạo lâu nay
Thế nên dân chịu đắng cay, ngậm ngùi!
Con gà sợ hãi chạy rồi
Năm nay lũ chó giúp đời được chi?
Hứa hay, thề giỏi, sủa to
Đừng nghe chó hứa, nhìn cho rõ ràng!

HỨA MẬU TUẤT

CÂU ĐỐI MẬU TUẤT

Ông Mậu rất thích làm câu đối, hằng ngày ông thường tự bắt mình phải nghĩ ra được một câu. Bà Tuất không có máu văn chương nhưng cũng mặc ông chồng, bà nghĩ cũng chẳng hại gì tới ai. Thây kệ!

Chiều 30 Tết, ông cảm thấy “áy náy” vì chưa nghĩ ra được câu nào. Đang mải suy nghĩ thì bỗng thấy một con chó sủa rất hăng tiến về phía ông. Ông tức quá, nhưng cũng chợt nảy ra được một câu: CHIỀU BA MƯƠI CON CHÓ SỦA LỚN.

Sáng hôm sau, lúc đang ngủ thì ông nghe tiếng vợ ho nhiều quá. Thật thương tâm! Và ông viết ngay vế đối: SÁNG MỒNG MỘT VỢ HIỀN HO NHIỀU.

Đọc lại, ông cảm thấy “chuẩn không cần chỉnh”. Hứng chí ngày đầu Xuân, ông đọc câu đối cho vợ nghe, không ngờ bà nổi trận lôi đình, bù lu bù loa và định làm to chuyện, bởi vì ông Mậu dám “đối” bà Tuất với con chó.

Ông vội giải thích:
– Câu đối phải thế chứ. Này, “sáng” đối với “chiều”, “mồng một” đối với “ba mươi”, còn “vợ” đối với “con”, chuẩn thế mà không được sao?

Bà vợ nghe cũng “êm tai”, nhoẻn miệng cười vì thấy cũng… xuôi. Rồi ông ôn tồn:
– Còn nữa, “chó sủa” đối với “tôi ho”. Đấy, bà thấy không, tôi ví “tôi ho” với “chó sủa” chứ có dám so sánh bà đâu nào!

Tinh ranh ra trò đấy! Nhưng thôi, bà vợ chỉ còn biết cười, dù sao cũng là ngày Tết mà!

NGƯỜI HÀNG XÓM


GÀ GÁY KHOE KHOANG PHÁ LÀNG PHÁ XÓM
CHÓ TRU HỐNG HÁCH HẠI NƯỚC HẠI DÂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment