KỲ DIỆU LỜI CẦU NGUYỆN
BÀI TOÁN THA THỨ
[Niệm ý Mt 18:21-35]
Chuyện tha thứ tưởng dễ mà rất khó
Bởi “cái tôi” là ải khó vượt qua
Bài toán khó là bài toán thứ tha
Cứ giải mãi mà chưa ra đáp án
Năm chữ T – THA THỨ thì THÀNH THÁNH
Biết là thế, thật dễ nói lời suông
Nhưng thực hành lại thấy khó vô cùng
Ai cũng lỗi, chỉ mình tôi vô tội!
Thật khốn nạn, vì đời tôi tăm tối
Lỗi của người sơ sài chứ chẳng to
Vậy mà sao tôi vẫn thấy khó tha
Óc trái nho nên nghĩ suy rất thấp
Người ta nợ chỉ vài có ngàn bạc
Thế mà lại hống hách bởi tự kiêu
Còn tiền triệu, tiền tỷ, nơ mình nhiều
Mà chủ nợ cho trả dần, cho khất
Tội ngập đầu mà Chúa tha cho hết
Sao tôi lại nỡ thù hận tha nhân?
Chúa không thể tha kẻ chẳng ăn năn
Lại còn dám tìm tha nhân siết nợ!
Nếu phải chịu bao gian nan, khốn khổ
Là hợp lý chứ chẳng có hàm oan
Xét lại mình trước khi xét tha nhân
Này, tôi ơi, tỉnh mau – đừng mê ngủ!
TRẦM THIÊN THU
– Tháng trước mình đi xem ảo thuật hay thật. Một cô gái biến ngay ra một ông già. Lạ thật!
Anh Nhị nói:
– Như thế thì có nhằm nhò gì. Mới tuần trước thôi, mình cũng đi xem ảo thuật, nhưng ảo thuật gia cắt đôi người một phụ nữ và một đàn ông, sau nó ghép nửa này với nửa kia. Tức là một người có thân nam mà chân nữ, còn người kia có thân nữ mà chân nam. Độc chiêu thật!
Anh Tam xía vô:
– Cũng chỉ là “chuyện nhỏ” thôi. Tớ còn tận mắt thấy “phép lạ” hằng ngày đây này!
Anh Nhất và anh Nhị tròn mắt:
– Có thì nói. Không ai ép đâu nha!
– Chuyện lạ thật ngoài đời chứ không xạo hoặc là ảo thuật. Thật 100% luôn.
– Thôi đi “cha.” Đừng “nổ” như thế!
– Không tin sao? Chuyện lạ hơn cả sự lạ, y như phép lạ, vẫn xảy ra hằng ngày thật mà.
Anh Nhất và anh Nhị sốt ruột:
– Thôi thì nói đại đi. Úp úp mở mở mãi!
– Thế hai bạn thấy “chiên” biến thành “cọp” hoặc “cọp” hóa thành “chiên” chưa?
– Chưa. Mà làm gì có!
– Tại không để ý thôi. Ở các nhà thờ, khi người ta vào nhà thờ thì “hiền như chiên,” khi người ta ra khỏi nhà thờ thì “dữ hơn cọp.” Vậy không là “phép lạ” thì là cái gì?
– Ờ ha !!!
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment