Ngài thụ phong
linh mục năm 1570, nghiên cứu lịch sử Giáo hội và các Giáo phụ ở trong tình
trạng thờ ơ. Là một học giả có triển vọng từ hồi còn trẻ ở Tuscany, ngài chuyên
tâm vào hai vấn đề, kể cả Kinh thánh, để hệ thống hóa giáo lý chống lại sự tấn
công của các nhà cải cách Tin Lành. Ngài là tu sĩ Dòng Tên đầu tiên trở thành
giáo sư ở Louvain.
Tác phẩm nổi
tiếng nhất của ngài là 3 cuốn “Bàn Về Các Cuộc Tranh Luận Đức Tin Kitô Giáo” (Disputations
on the Controversies of the Christian Faith). Ngài phát triển lý thuyết về
quyền gián tiếp của giáo hoàng trong các việc tạm thời. Mặc dù ngài bảo vệ ĐGH
khỏi triết gia Barclay người Scotland, ngài cũng chịu đựng cơn giận của ĐGH
Sixtô V.
Ngài được ĐGH
Clementô VIII tấn phong hồng y. Khi bận việc ở Tòa thánh, ngài vẫn giữ thói
quen sống khổ hạnh. Ngài chi tiêu ít, chỉ ăn những đồ ăn dành cho người nghèo.
Ngài là thần học gia của ĐGH Clementô VIII, soạn bộ giáo lý ảnh hưởng nhiều tới
Giáo hội.
Cuộc tranh luận
lớn về cuộc đời ngài xảy ra năm 1616 khi ngài phải khiển trách bạn mình là
Galilê, dù ngài khâm phục. Ngài khiển trách nhân danh Giáo hội về Thuyết Nhật
Tâm (Heliocentric Theory, lấy mặt trời làm tâm điểm) của Copernicus là ngược
với Kinh Thánh. Đó là một ví dụ cho thấy các
thánh không phải là không sai lầm.
Ngài qua đời ngày
17-9-1621. Tiến trình phong thánh cho ngài bắt đầu từ năm 1627, nhưng trì hoãn vì
lý do chính trị, xuất phát từ những gì ngài viết, cho tới năm 1930. Năm 1931, ĐGH
Piô XI tôn phong ngài là Tiến sĩ Giáo hội.
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment