“Mỗi vị sẽ như một nơi tránh gió, một chốn trú mưa, như suối nước ở chỗ
khô cằn, như tảng đá to rợp bóng trên đất bị hạn hán.” (Is 32:2)
Tại
quận Pike, Alaska, lính cứu hỏa Glenn Adkins đã hành nghề 25 năm. Anh nói: “Khi điện thoại vừa tắt thì bạn phải sẵn
sàng ngay.”
Một
nhà máy rộng lớn đã bị cháy vào khoảng 3:30 sáng. Đây là vụ hỏa hoạn đầu tiên
Glenn chịu trách nhiệm. Anh và đội cứu hỏa gồm 12 người và 60 tình nguyện viên
khác cùng lên đường. Sau 7 giờ đồng hồ, đám cháy mới được khống chế. Ước tính
thiệt hại tới 16 triệu USD.
Glenn
nói: “Chúng tôi rất khó khăn đối với một
đám cháy lớn như vậy.” Glenn là tình nguyện viên cứu hỏa, vậy anh làm gì để
cứu sinh khi anh không chữa cháy? Anh nuôi gà.
Mặc
dù nghề cứu hỏa không có lương, không có lợi nhuận hoặc lương hưu, vì anh là
tình nguyện viên, nhưng anh vẫn cố cứu những thứ còn tốt ra khỏi đám cháy.
Alabama
có khoảng 10.000 tình nguyện viên cứu hỏa. Họ tổ chức những đội tình nguyện
viên để hỗ trợ địa phương hoặc quốc tế. Hãy can đảm cùng nhiều người khác phục
vụ ở nhiều nơi và nhiều vai trò. Đa số các tình nguyện viên hành động như vậy
để đáp lại lời mời gọi của cộng đồng, hãy chia sẻ ơn gọi đó với bạn bè, gia
đình hoặc đồng nghiệp.
Lạy Đấng là Nước Hằng
Sống, dù sinh lý hoặc địa lý thế nào, tất cả chúng con đều phục vụ nhân loại ở
mọi nơi. Xin Chúa chúc lành cho những người biết cho đi, biết yêu thương, biết
đấu tranh và biết bảo vệ. Amen.
TRẦM THIÊN THU
(chuyển ngữ từ STRENGTH for SERVICE to GOD and
COMMUNITY)
KIÊN NHẪN YÊU THƯƠNG
“Xin Thiên Chúa là nguồn kiên nhẫn và an ủi, làm cho anh em được đồng tâm nhất trí với nhau, như Đức Kitô Giêsu đòi hỏi.” (Rm 15:5)
Trong Rút 1:11-22, bà Naomi nói: “Các con ơi, về đi, theo mẹ làm gì? Trong lòng mẹ còn con trai nào nữa đâu mà gả chồng cho các con. Về đi, các con ơi! Đi đi! Mẹ quá già rồi, không còn tái giá được nữa. Cho dù mẹ có nói được: mẹ còn hy vọng, ngay đêm nay sẽ lấy chồng và sinh được con trai, thì chẳng lẽ chúng con cứ đợi mãi cho đến khi chúng lớn lên? Chẳng lẽ chúng con cứ ở vậy, không chịu lấy chồng? Không, các con ơi! Tình cảnh chúng con làm mẹ cay đắng lắm, vì tay Đức Chúa giáng phạt mẹ.” Hai người con dâu lại oà lên khóc. Oóc-pa ôm hôn từ giã mẹ chồng, còn Rút thì cứ khắng khít theo bà.
Bà Naomi nói: “Kìa chị dâu con trở về với dân tộc của nó và các thần của nó. Con cũng vậy, hãy theo chị dâu con mà về đi!” Rút đáp: “Xin mẹ đừng ép con bỏ mẹ mà trở về, không theo mẹ nữa, vì mẹ đi đâu, con đi đó, mẹ ở đâu, con ở đó, dân của mẹ là dân của con, Thiên Chúa của mẹ là Thiên Chúa của con. Mẹ chết ở đâu, con chết ở đó, và nơi đó con sẽ được chôn cất. Xin Đức Chúa phạt con thế này và thêm thế kia nữa, nếu con lìa xa mẹ mà không phải vì cái chết!”
Thấy Rút cứ một mực đi với mình, bà Naomi không còn nói gì về chuyện đó nữa. Hai mẹ con cùng đi cho đến khi tới Bêlem. Họ tới Bêlem, làm cả thành xôn xao. Các người phụ nữ hỏi: “Có phải bà Naomi đấy không?” Bà nói: “Đừng gọi tôi là Naomi nữa, hãy gọi tôi là Mara, vì Đấng Toàn Năng đã bắt tôi phải chịu quá nhiều cay đắng. Tôi ra đi, của cải dư đầy, Đức Chúa đem tôi về hai bàn tay trắng! Gọi tôi là Naomi làm gì, trong khi Đức Chúa đã làm cho tôi tủi nhục, Đấng Toàn Năng đã để tôi đau khổ?” Thế là từ cánh đồng Môáp, bà Naomi trở về cùng với con dâu người Môáp là Rút. Họ đã đến Bêlem vào đầu mùa gặt lúa mạch.
Cô Rút đã chứng tỏ lòng tôn kính sâu xa và yêu thương đối với mẹ chồng là bà Na-o-mi, thế nên Thiên Chúa đã chúc lành cho cô Rút.
Khi văn hóa của chúng ta trở nên bận rộn và chúng ta xa cách nhau, các phẩm chất con người như lòng trung thành và lời thề hứa có thể trở nên hiếm hoi. Hãy làm việc để nối kết mọi thứ. Hãy là nhịp cầu nối kết các nhóm phục vụ. Hãy để sự trung thành là đặc tính được mọi người nhận biết nơi chúng ta.
Lạy Đấng Tín Trung, xin tạ ơn Ngài đã tạo nhịp cầu nối kết tâm hồn của chúng con. Xin giúp con đạt được lòng trung thành và sự đoàn kết trong những gì chúng con làm. Amen.
TRẦM THIÊN THU
(chuyển ngữ từ STRENGTH for SERVICE to GOD and COMMUNITY)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment