“Ơn riêng Thiên Chúa đã ban, mỗi người trong anh em phải dùng mà phục vụ
kẻ khác. Như vậy, anh em mới là những người khéo quản lý ân huệ thiên hình vạn
trạng của Thiên Chúa.” (1 Pr 4:10)
Tại St. Louis, cảnh sát đến giúp thúc đẩy việc biết đọc biết viết ở trẻ
em bằng cách hình thành chương trình Books-and-Badges (Sách và Huy Hiệu). Quả
thật, làm gia sư cho một đứa trẻ là sự ủy thác đối với việc trở nên cảnh sát
của thành phố. Gần 10 năm, các tân binh cảnh sát được liên kết với các trẻ em.
Người sáng lập Karen Kalish có ý tưởng này khi đang cùng một cảnh sát
khác tuần tra một đêm thứ Bảy vài năm trước. Cô nói: “Thật là chán quá. Chẳng có gì cả.” Nhưng kinh nghiệm đó đã giúp cô
nhận biết rằng nhiều tội phạm là những người không biết chữ.
Cô chia sẻ ý tưởng đó với cảnh sát kia. Anh ta nói Karen không thể làm
cảnh sát, vì cảnh sát cần ở trên đường phố. Anh ta nói sẽ cho Karen các tân
binh. Cảnh sát trưởng chấp nhận ý tưởng đó, anh ta nói: “Nhiệm vụ của chúng ta là ngăn chặn tội phạm và phục vụ cộng đồng,
chúng ta không phải lúc nào cũng sử dụng các chiến lược truyền thống đẩ hành
động. Rõ ràng điều này có ảnh hưởng, khó thực hiện nhưng nó sẽ tạo sự khác
biệt.”
Hy vọng của họ là làm cho các tân binh có sự nhạy bén với công việc như
khi truy bắt tội phạm vậy, nhưng vẫn tạo mối quan hệ với cộng đồng. Họ muốn làm
việc với trẻ em bây giờ để không phải gặp lại chúng ngày sau. Dạy trẻ em biết
chữ sẽ mãi mãi thay đổi cuộc đời của chúng.
Cảnh sát St. Louis làm cho việc phục vụ cộng đồng là một phần ủy thác
công việc, họ làm gương về cách liên quan và ngăn ngừa. Bạn có cách liên kết
sáng tạo nào? Những nơi mới có sự khác biệt khi bạn có mặt ở đó? Bạn cảm thấy
Chúa đang dẫn bạn đi đâu?
Lạy Đấng An Ủi, xin dạy
con tìm kiếm những nơi mới để liên kết và phục vụ. Xin hướng dẫn con bằng sự
sáng tạo của Ngài để con nhìn thấy công việc mới của con bằng cách nhìn mới. Amen.
TRẦM THIÊN THU
(chuyển ngữ từ STRENGTH for SERVICE to GOD and
COMMUNITY)
KIÊN NHẪN YÊU THƯƠNG
“Xin Thiên Chúa là nguồn kiên nhẫn và an ủi, làm cho anh em được đồng tâm nhất trí với nhau, như Đức Kitô Giêsu đòi hỏi.” (Rm 15:5)
Trong Rút 1:11-22, bà Naomi nói: “Các con ơi, về đi, theo mẹ làm gì? Trong lòng mẹ còn con trai nào nữa đâu mà gả chồng cho các con. Về đi, các con ơi! Đi đi! Mẹ quá già rồi, không còn tái giá được nữa. Cho dù mẹ có nói được: mẹ còn hy vọng, ngay đêm nay sẽ lấy chồng và sinh được con trai, thì chẳng lẽ chúng con cứ đợi mãi cho đến khi chúng lớn lên? Chẳng lẽ chúng con cứ ở vậy, không chịu lấy chồng? Không, các con ơi! Tình cảnh chúng con làm mẹ cay đắng lắm, vì tay Đức Chúa giáng phạt mẹ.” Hai người con dâu lại oà lên khóc. Oóc-pa ôm hôn từ giã mẹ chồng, còn Rút thì cứ khắng khít theo bà.
Bà Naomi nói: “Kìa chị dâu con trở về với dân tộc của nó và các thần của nó. Con cũng vậy, hãy theo chị dâu con mà về đi!” Rút đáp: “Xin mẹ đừng ép con bỏ mẹ mà trở về, không theo mẹ nữa, vì mẹ đi đâu, con đi đó, mẹ ở đâu, con ở đó, dân của mẹ là dân của con, Thiên Chúa của mẹ là Thiên Chúa của con. Mẹ chết ở đâu, con chết ở đó, và nơi đó con sẽ được chôn cất. Xin Đức Chúa phạt con thế này và thêm thế kia nữa, nếu con lìa xa mẹ mà không phải vì cái chết!”
Thấy Rút cứ một mực đi với mình, bà Naomi không còn nói gì về chuyện đó nữa. Hai mẹ con cùng đi cho đến khi tới Bêlem. Họ tới Bêlem, làm cả thành xôn xao. Các người phụ nữ hỏi: “Có phải bà Naomi đấy không?” Bà nói: “Đừng gọi tôi là Naomi nữa, hãy gọi tôi là Mara, vì Đấng Toàn Năng đã bắt tôi phải chịu quá nhiều cay đắng. Tôi ra đi, của cải dư đầy, Đức Chúa đem tôi về hai bàn tay trắng! Gọi tôi là Naomi làm gì, trong khi Đức Chúa đã làm cho tôi tủi nhục, Đấng Toàn Năng đã để tôi đau khổ?” Thế là từ cánh đồng Môáp, bà Naomi trở về cùng với con dâu người Môáp là Rút. Họ đã đến Bêlem vào đầu mùa gặt lúa mạch.
Cô Rút đã chứng tỏ lòng tôn kính sâu xa và yêu thương đối với mẹ chồng là bà Na-o-mi, thế nên Thiên Chúa đã chúc lành cho cô Rút.
Khi văn hóa của chúng ta trở nên bận rộn và chúng ta xa cách nhau, các phẩm chất con người như lòng trung thành và lời thề hứa có thể trở nên hiếm hoi. Hãy làm việc để nối kết mọi thứ. Hãy là nhịp cầu nối kết các nhóm phục vụ. Hãy để sự trung thành là đặc tính được mọi người nhận biết nơi chúng ta.
Lạy Đấng Tín Trung, xin tạ ơn Ngài đã tạo nhịp cầu nối kết tâm hồn của chúng con. Xin giúp con đạt được lòng trung thành và sự đoàn kết trong những gì chúng con làm. Amen.
TRẦM THIÊN THU
(chuyển ngữ từ STRENGTH for SERVICE to GOD and COMMUNITY)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment