“Hỡi mọi người cậy trông vào Chúa, mạnh bạo lên, can đảm
lên nào!” (Tv 31:25)
Bài thơ dưới đây có tựa đề đơn giản là “Chúng Tôi Đến
Thành Phố Từ EMT.” Bài này được một nhân viên cấp cứu hưu trí chia sẻ tại buổi
họp mặt ở Wisconsin, tác giả khuyết danh.
Chúng tôi xin lỗi nếu chúng tôi làm bạn thức giấc lúc
nửa đêm,
Chúng tôi xin lỗi nếu chúng tôi chặn đường khiến bạn
phải đi vòng đường khác,
Nhưng vì có sự cố tồi tệ là có người sắp chết.
Khi bạn thấy chúng tôi đến, chúng tôi mong bạn hiểu,
Hãy để chúng tôi hành động, có người cần chúng tôi
giúp đỡ.
Đôi khi có người bị ngạt thở, đôi khi có người bị gãy
chân,
Đôi khi có người tim ngừng đập, khi chúng tôi đến thì
quá trễ.
Khi bạn thấy chúng tôi khóc, bạn tưởng chúng tôi cô
đơn,
Bạn biết chúng tôi có điều “tồi tệ,” chúng tôi cảm
thấy thất vọng.
Bạn hỏi tại sao chúng tôi như vậy, sao lại nhìn họ
chết?
Không dễ nói ra nhưng chúng tôi cố gắng cho bạn biết
lý do.
Từ trong sâu thẳm tâm hồn chúng tôi đang gào thét,
Chúng tôi đến để cứu những người lân cận trong lúc họ đau
khổ nhất.
Thiên Chúa trao ban cho chúng tôi điều gì đó đặc biệt
giúp chúng tôi nhìn thấy bạn,
Chúng tôi làm vậy vì chúng
tôi yêu thương bạn và quan tâm tới bạn.
Trên thế giới này luôn có những người cảm thấy họ tốt
lành khi giúp người khác trong lúc khó khăn, cần được giúp đỡ. Đó là điều khác
thường ở những người phục vụ và làm cho cuộc sống của họ đặc biệt hơn.
Lạy Đấng an ủi, xin cảm tạ
Ngài về “điều đặc biệt” mà con cảm nhận nơi con khi giúp người khác. Xin giúp
con duy trì viễn cảnh của Ngài bằng cách thể hiện lòng can đảm và động lòng
trắc ẩn khi con phục vụ tha nhân. Amen.
TRẦM THIÊN THU
(chuyển ngữ từ STRENGTH for SERVICE to GOD and COMMUNITY)
SỨC MẠNH YÊU THƯƠNG
“Ngoài Đức Chúa, hỏi ai là Thiên Chúa? Ai là núi đá độ trì, ngoài Thiên Chúa của ta? Chính Thiên Chúa đã làm cho tôi nên hùng dũng, và cho đường nẻo tôi đi được thiện toàn. Chúa cho đôi chân này lanh lẹ tựa chân nai, Người đặt tôi đứng vững trên đỉnh núi.” (Tv 18:32-34)
Năm 2012, tại rạp Aurora trong đêm ra mắt bộ phim Batman (người dơi) đã xảy ra vụ xả súng dữ dội. Người anh đã rủ cô em Stephanie Rodriguez, 17 tuổi, cùng đi xem phim với một người bạn của anh ta.
Khi xảy ra vụ xả súng, Stephanie đã cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin cứu giúp chúng con. Xin cho chúng con thoát ra ngoài.” Khi tay súng ngưng bắn, cô liền chạy thoát ra ngoài. Cô thấy một người đàn ông nằm trên lề đường la lớn: “Ôi, cái chân tôi! Xin cứu tôi!” Trong khi đó, nhiều người chạy qua anh ta.
Stephanie cúi xuống, lấy tay nâng dùi anh ta lên và cố gắng cầm máu theo cách cô thường thấy các bác sĩ đã làm. Cô giữ chân anh ta trong khi người anh và hai người khác đưa anh ta tới chỗ an toàn hơn. Cô vẫn bình tĩnh dù máu dính đầy tay và quần áo cô. Todd Peckham, người cứu giúp các nạn nhân, nói: “Cô gái này có sức mạnh của mười ngàn đàn ông. Cô không nao núng khi nhìn thấy vết thương đầy máu của người khác.” Stephanie nói: “Cứu giúp người là động lực đầu tiên của tôi.”
Hôm sau, Stephanie vào bệnh viện thăm nạn nhân. Mẹ anh ta hỏi cô bao nhiêu tuổi, cô nói cô 17 tuổi. Người ta nói rằng tính cách của cô đã thể hiện khi mọi người làm ngơ nạn nhân, đó là sức mạnh của lòng yêu thương. Tạ ơn Chúa đã cho có những người can đảm như Stephanie.
Lạy Đấng cứu chữa, khi mọi người làm ngơ trước những người bị tổn thương, xin giúp con nhận ra họ và lắng nghe họ để con có thể dừng lại và cứu giúp họ. Amen.
TRẦM THIÊN THU
(chuyển ngữ từ STRENGTH for SERVICE to GOD and COMMUNITY)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment