Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2016

VÔ GIA CƯ

Giê-su là Chúa muôn loài
Mà không nhà cửa giữa trời Be-lem
Ngài sinh trong cảnh nghèo hèn
Để cho con được ấm êm giữa đời
Ngài bơ vơ phận làm người
Để con có được niềm vui gia đình
Ngài chia sẻ kiếp nhân sinh
Đồng lao cộng khổ, lênh đênh đời nghèo
Dựng nên đất thấp, trời cao
Mà Ngài chịu cảnh lao đao không nhà
Lạnh lùng băng giá nửa khuya
Giê-su như một trẻ thơ bình thường
Giáng Sinh – sự kiện khôn lường
Nhớ lời Kinh Thánh tỏ tường từ xưa:
“Ví như Chúa chẳng xây nhà
Thợ nề vất vả cũng là uổng công” [1]
Cầu xin Thiên Chúa xót thương
Những người lay lắt đoạn trường sớm khuya
Lo sinh kế, chẳng có nhà
Cái nghèo chồng chất, lệ nhòa từng đêm
Vô gia cư thật vô duyên
Kẻ khinh, người ghét, ai thèm tâm giao?
Be-lem hang đá năm nào
Còn nguyên ký ức đêm sao sáng ngời!
Giê-su giáng thế làm người
Để thương cứu những cảnh đời lầm than
Vòng tay công lý mở toang
Vinh danh Thiên Chúa, bình an nhân trần [2]

TRẦM THIÊN THU
[1] Tv 127:1.
[2] Lc 2:14.

ĐIỆU LÝ GIÁNG SINH

Đêm nay Thánh Tử giáng trần
Hóa thành nhục thể, chia phần buồn vui
Đêm nay Thánh Tử làm người
Để cho nhân thế biết cười khi đau
Kiếp người chẳng mượt ca dao
Chẳng như khúc nhạc vút cao giữa đời
Tháng ngày mệt mỏi rã rời
Con lừa cũng thấy ngậm ngùi bước đi
Đêm khuya giá lạnh hoang vu
Hai người lủi thủi bước đi lặng thầm
Đời như tăm tối với đêm
Biết về đâu giữa Be-lem không nhà?
Chân buồn, lòng trĩu nỗi lo
Thầm cầu xin Chúa hải hà xót thương
Vững tin Thiên Chúa quan phòng
Ánh sao chợt chiếu sáng bừng niềm tin
Mục đồng theo lối thiên thần
Đất trời rung nhịp hòa âm nhiệm mầu
Vinh danh Thiên Chúa tối cao
An bình nhân thế được nhiều Thánh Ân

TRẦM THIÊN THU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment