Nếu con là một bài thơ
Dù dài hay ngắn vẫn là thơ thôi
Thơ con không ý, có lời
Dẫu lời thô thiển như đời chua ngoa!
Nếu con là một bài ca
Loanh quanh bảy nốt chỉ vừa trăm năm
Nốt lên, nốt xuống – bổng, trầm
Giai-điệu-con vẫn lặng thầm trở trăn
Nếu con là một bài ca
Loanh quanh bảy nốt chỉ vừa trăm năm
Nốt lên, nốt xuống – bổng, trầm
Giai-điệu-con vẫn lặng thầm trở trăn
Nếu con là một bài văn
Viết hoài chưa hết ăn năn kiếp người
Mắt khô nhưng lệ chảy hoài
Chảy từ khi mới ra đời trần gian
Xin Ngài nối kết câu văn
Hòa âm giai điệu, kết vần lời thơ
Con xin trọn kiếp hóa ngu
Chỉ mong Tình Chúa sớm khuya soi đường
Xin Ngài nối kết câu văn
Hòa âm giai điệu, kết vần lời thơ
Con xin trọn kiếp hóa ngu
Chỉ mong Tình Chúa sớm khuya soi đường
TRẦM THIÊN THU
CHỮ THƠ
Cong người xuống nhặt chữ Tê
Mắt cay, môi mặn, tim ngơ ngẩn buồn
Lượm thêm chữ Hát vô hồn
Miệng hát mà lòng lại chẳng muốn ca
Quơ tay gom vội chữ Ơ
Ghép vô cho đủ chữ THƠ thôi mà!
Thơ mà không phải thi ca
Giằng chữ, xé nghĩa, hóa ra hại mình
Thấy mình như một yêu tinh
Ghép thơ chẳng thấy an bình tâm can
Vần bằng, vần trắc, thanh ngang
Yêu gì mấy cước ngang tàng vậy sao?
Thì ra ảo giác, chiêm bao
Thi phẩm nguyện cầu chẳng chút tâm linh
Yêu mình mà ngỡ chân tình
Chỉ thấy bóng mình, chẳng thấy Chúa đâu!
Chữ THƠ thiếu trước, hụt sau
Rơi Tê, mất Hát, còn Ơ, ích gì?
Thất ngôn, tứ tuyệt khả nghi
Gượng vần, chế chữ, còn gì là THƠ!
Mộng du cũng tựa giấc mơ
Câu lục bát thừa, xin Chúa thứ tha!
Chữ là ý quỷ, nghĩa ma
Mà con cứ ngỡ con là hiền nhân
Xin thương thánh hóa tâm can
Giúp con biết phận phàm trần bụi tro
Khơi nguồn Thánh Vịnh, Thánh Thi
Biến đời con hóa vần thơ của Ngài
TRẦM THIÊN THU
CHỮ TÌNH
Tình yêu thật quá lớn lao
Tim con hữu hạn, làm sao cho vừa?
Tình yêu Chúa quá bao la
Tình con nhỏ xíu như là cát thôi!
Hạt nào cũng rất nhỏ nhoi
“Hạt con” nhỏ nhất, xin Ngài quan tâm!
Chữ Tình chỉ có một âm
Sao con tập mãi chưa thêm được gì!
Chúa mau mà “bắt đền” đi
Kẻo con chết giữa lưu ly kiếp người
Giêsu “trần trụi” một đời
Một phần xin được như Ngài, được không?
Sao Ngài chọn kiểu “thấy thương”
Để con chừ cũng muốn “khùng” vì đau
Chữ Tình có tính được đâu
Lỡ yêu nên phải chịu sầu vậy thôi!
Xin cho con biết vui cười
Trắng tay vì Chúa một đời xót thương!
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment