Thứ Tư, 6 tháng 4, 2016

THẰNG GÙ NHÀ THỜ ĐỨC BÀ

(Cảm hứng từ tác phẩm The Hunchback Of Notre-Dame của văn hào Victor Hugo)

Những đường cong cuồng nhiệt
Những đường thẳng đam mê
Lòng nhân ái vẫn thâm trầm tha thiết
Và một tình yêu thật thà

Vị tu sĩ thâm độc
Lẫn lộn giữa cao thượng và trần tục
Lòng ghen tuông manh nha
Ghét ngay cả một thằng gù

Ôi, mỹ nhân cư xử đúng đắn
Khi cảm kích tấm lòng yêu thương
Của chàng trai xấu xí
Ai cũng gọi là “thằng quỷ dữ”

Tình yêu bao la cũng bị giới hạn
Tử thần trở nên thẩm phán công minh
Nhưng nhói đau ở vết đâm sâu hoắm
Mà chính là vết-trái-tim

Ranh giới sinh tử
Thằng gù mơ ước là đá như tượng Đức Mẹ
Bàn tay mỹ nhân êm đềm
Gặp bàn tay thô nhám của thằng gù nơi trái tim

Vĩnh biệt em!
Thằng gù thảnh thơi về với Chúa
Thiên đường rộng mở…
Tình yêu vĩnh hằng…

TRẦM THIÊN THU

TINH KHÔI NỖI BUỒN

Thời gian cứ dài thêm
Nỗi buồn càng chồng chất
Những tháng ngày tất bật
Con người tự giằng co

Một vạt nắng – thảm thơ
Những nốt mưa – giai điệu
Niềm đam mê kỳ diệu
Mà trượt ngã sóng soài

Mơ ước vẫn tinh khôi
Vun trồng cây lý tưởng
Đời đâu chỉ tận hưởng
Mà luôn cần hy sinh

TRẦM THIÊN THU

TRẢ LẠI NGÀY XƯA

Xin trả gió lên trời
Thổi bay làn tóc rối
Xin trả nắng cho đời
Để hong khô tội lỗi

Xin trả mưa về nguồn
Cho người vui tắm gội
Xin trả nhau nỗi buồn
Cho lòng thôi bối rối

Xin trả nhau cuộc tình
Của một thời mong nhớ
Xin trả về mông mênh
Để nghe tim tan vỡ

Xin trả nhau mặn nồng
Khi tim còn trong trắng
Những lời yêu màu hồng
Xin trả về dĩ vãng

Xin trả nhau con tim
Với tuổi xuân khát vọng
Xin trả nhau yếu mềm
Lần đầu biết rung động

TRẦM THIÊN THU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment