Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

NGƯỜI MẸ

Hằng ngày Mẹ vẫn ru con
Khi còn dại đến khi nên người rồi
Đôi tay Mẹ vẫn tuyệt vời
Vỗ về con suốt cuộc đời triền miên
Đôi mắt Mẹ rất dịu hiền
Nhìn con, Mẹ biết con buồn hay vui
Khi an tâm, Mẹ tươi cười
Khi đau khổ, Mẹ ngậm ngùi lặng im
Mẹ đau thắt cả con tim
Vẫn thì thầm bảo: “An tâm, con à!”
Ngày con rời khỏi quê nhà
Lo tìm sinh kế để mà nuôi thân
Rưng rưng mắt Mẹ lệ tuôn
Thương mà không dám ôm con vào lòng
Con đi, Mẹ chẳng đặng đừng
Nhưng lòng Mẹ vẫn chung đường con đi
Tháng ngày con cứ vô tư
Biết thương thì Mẹ đã xa con rồi!
Mùa Chay tím cõi loài người
Nhìn lên Đức Mẹ dâng lời nguyện xin
Ý cầu đầy ắp trong tim
Xin thương phù trợ, Nữ Trinh nguyên tuyền!
Cả đời Mẹ khổ triền miên
Từ đêm băng giá Be-lem mịt mùng
Ôm Con cho bớt lạnh lùng
Khổ đau chồng chất, xin vâng trọn niềm
Từng ngày, từng tháng, từng năm
Theo con rong ruổi khắp miền gần, xa
Theo Con lên Đỉnh Can-vê
Dưới chân Thập Tự ê chề niềm đau
Tim như dao rạch, kim xâu
Xót lòng Mẹ khóc tím chiều âm u
Con tơi tả, Mẹ ôm ghì
Sao Con Yêu chẳng nói chi một lời
Ôm Con lần cuối, Con ơi!
Xót thương cứu độ kiếp người lầm than

TRẦM THIÊN THU
Chiều Mùa Chay, 22-02-2016

ÔM CON

Cũng vòng tay Mẹ nâng niu
Ngày xưa hạnh phúc dạt dào tình thâm
Con vui, Cha Mẹ an tâm
Một niềm tín thác xin vâng Ý Trời
Dù cho gian khổ cả đời
Tin yêu son sắt, không lời thở than
Tháng ngày luôn được bình an
Ngọt ngào Tình Mẫu Tử tràn thương yêu

Cũng vòng tay Mẹ nâng niu
Hôm nay cay đắng khổ đau nghẹn lòng
Thương Con mà lệ tuôn dòng
Xót xa lòng Mẹ vô cùng, Con ơi!
Nhìn Con bất động, không lời
Mẹ đau tê tái, rã rời tâm can
Con Yêu là một chính nhân
Cớ sao nhân loại ác tâm thế này!

Chúng con là kẻ vô loài
Bất nhân, bất nghĩa, lòng đầy mưu mô
Biết Ngài là Chúa Giê-su
Nhưng không tin nhận vì mù, Mẹ ơi!
Giờ đây thì việc đã rồi
Xin thương tha thứ tội đời chúng con
Cầu xin Mẹ rộng tay ôm
Được cùng Mẹ uống cạn buồn Can-vê

TRẦM THIÊN THU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment