Cù Lao chín chữ thâm sâu [*]
SINH con nên Mẹ đớn đau vô ngần
CÚC là nâng đỡ ân cần
PHỦ luôn chăm sóc, ủi an, vỗ về
SÚC cho bú mớm sớm khuya
TRƯỞNG nuôi thể lý, dưỡng cho cả đời
DỤC lo dạy dỗ nên người
CỐ luôn nhìn ngắm, con vui, Mẹ mừng
PHỤC là săn sóc không ngừng
PHÚC luôn bồng bế, tay không muốn rời
Con cần một chữ HIẾU thôi
Đánh vần suốt cả cuộc đời chưa xong!
TRẦM THIÊN
THU
[*] Cù Lao là siêng năng, cần mẫn, nhọc nhằn. Chín đức cù
lao: 1. Sinh: Cha mẹ đẻ ra; 2. Cúc: Nâng đỡ; 3. Phủ: Vỗ về, vuốt ve; 4. Súc:
Cho ăn, bú mớm; 5. Trưởng: Nuôi dưỡng thể xác; 6. Dục: Giáo dưỡng tinh thần; 7.
Cố: Trông nom, nhìn ngắm; 8. Phục: Quấn quít, săn sóc không ngơi; 9. Phúc: Bồng
ẵm, gìn giữ, lo cho con đầy đủ, bảo vệ con khỏi bị ăn hiếp.
KÝ ỨC MẸ
Con không còn Mẹ nữa rồi
Còn nguyên một nỗi mồ côi một mình
Giờ đây bóng Mẹ vô hình
Mẹ không còn thật, con tìm trong mơ
Bồi hồi ký ức xa xưa
Bao nhiêu mơ ước vẫn chưa vuông tròn
Con ngồi như kẻ vô hồn
Miên man nhớ Mẹ mà buồn miên man!
TRẦM THIÊN
THU
SINH con nên Mẹ đớn đau vô ngần
CÚC là nâng đỡ ân cần
PHỦ luôn chăm sóc, ủi an, vỗ về
SÚC cho bú mớm sớm khuya
TRƯỞNG nuôi thể lý, dưỡng cho cả đời
DỤC lo dạy dỗ nên người
CỐ luôn nhìn ngắm, con vui, Mẹ mừng
PHỤC là săn sóc không ngừng
PHÚC luôn bồng bế, tay không muốn rời
Con cần một chữ HIẾU thôi
Đánh vần suốt cả cuộc đời chưa xong!
KÝ ỨC MẸ
Còn nguyên một nỗi mồ côi một mình
Giờ đây bóng Mẹ vô hình
Mẹ không còn thật, con tìm trong mơ
Bồi hồi ký ức xa xưa
Bao nhiêu mơ ước vẫn chưa vuông tròn
Con ngồi như kẻ vô hồn
Miên man nhớ Mẹ mà buồn miên man!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment