Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015

BUỒN

Ngồi buồn nốc cạn chén đời
Uống khan từng giọt chơi vơi cũng thừa
Ngồi buồn nhắm miếng mồi thơ
Không dưng túy lúy vẫn chưa no lòng
Ngồi buồn hí họa đời ngông
Mặt mày hốc hác chạy vòng lang thang
Ngồi buồn ghì chặt cây đàn
Rơi vài nốt nhạc dưới chân bao giờ
Ngồi buồn hút mẩu thuốc thừa
Đốt đời cháy hết những giờ đam mê
Ngồi suy niệm lúc ba giờ
Nỗi buồn của Chúa Giê-su hơn nhiều
Ngài vừa buồn lại vừa đau
Bởi vì con vẫn chỉ yêu chính mình
Tháng ngày vẫn quá vô tình
Chúa buồn mặc Chúa, chuyện mình cần hơn
Lạy Giê-su, Biển Xót Thương
Xin Ngài tha thứ, cho con thông phần
Cùng đau, cùng chết, cùng buồn
Vì con đáng bị buồn hơn Chúa nhiều
Giúp con Tin, Cậy, Mến Yêu
Cùng Ngài gieo bước trong chiều Can-vê

TRẦM THIÊN THU

BUÔNG RƠI

Buông đời để khỏi chơi vơi
Buông lòng để bỏ cái tôi nặng nề
Buông tay thoát khỏi quỷ ma
Buông dao để tránh hiểm nguy hại người
Buông môi miệng, khỏi lôi thôi
Buông đôi mắt, khỏi liếc người dọc ngang
Buông chân để khỏi lang thang
Buông tim để tránh hoang mang kiếp người
Buông bao khát vọng cuộc đời
Để gặp Chúa Trời, xin được thứ tha

TRẦM THIÊN THU

ĐẾM THỜI GIAN

Tứ thời và bát tiết
Cứ thay đổi luân phiên
Xoay đôi vầng nhật, nguyệt
Đúng định luật thiên nhiên

Phàm nhân cũng biến đổi
Theo cảm xúc hằng ngày
Khỏe mạnh hoặc yếu đuối
Tình cảm cũng chuyển ngay

Có đầu và có cuối
Đầu tháng rồi cuối năm
Vì cũ nên cần mới
Hồn luôn phải ăn năn

Theo chu kỳ năm tháng
Thời gian cứ xoay vòng
Đêm tối rồi ngày sáng
Nối hy vọng, yêu thương

Thiên Chúa đã ấn định
Ngày nọ và tháng kia
Có khoảng thời gian thánh
Có lúc thường thôi mà [*]

Xin vững tin vào Chúa
Đấng giàu lòng xót thương
Xin bám vào áo Mẹ
An tâm qua mọi đường

TRẦM THIÊN THU

[*] Hc 33:8b-9 – “Người đã ấn định thời tiết và các ngày lễ khác nhau. Có những ngày Người đề cao và thánh hóa, cũng có những ngày Người kể vào số ngày thường.”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment