Chợ Bà Chiểu,
Bà Hạt, Bà Điểm, Bà Quẹo, Bà Hom thân thuộc với người Sài Gòn được cho là tên
của 5 người vợ vị tướng Lãnh Binh Thăng.
Chợ cầu Ông
Lãnh (quận 1), Bà Hạt (quận 10), Bà Quẹo (quận Tân Bình), Bà Chiểu (Bình
Thạnh), Bà Hom (Bình Tân) và Bà Điểm (huyện Hóc Môn)... là những địa danh nổi
tiếng, có lịch sử hàng trăm năm gắn với nhiều thế hệ người Sài Gòn. Tuy ở những
vị trí khác nhau, nhiều chợ đã đổi tên nhưng người bản địa ngày nay ai cũng
rành rọt các địa danh này.
Học giả
Trương Vĩnh Ký (1837-1898), một trong 18 nhà bác học thế giới thế kỷ 19 cho
rằng, Ông Lãnh là vị lãnh binh tên Nguyễn Ngọc Thăng (1798-1866), võ tướng nhà
Nguyễn thời vua Tự Đức. Ông thuộc thế hệ tham gia chiến đấu chống Pháp đầu tiên
của Nam Kỳ. Còn 5 người phụ nữ được đặt tên chợ ở Sài Gòn vốn là các bà vợ của
ông. Những vị quan đa thê thời xưa thường áp dụng phương pháp kinh tế tự
túc nên vị lãnh binh đã lập 5 chợ ở khu vực khác nhau, giao cho mỗi bà cai quản
một cái. Việc này tránh các bà đụng mặt nhau, đồng thời chuyên tâm làm kinh tế.
Lãnh binh
Thăng quê ở Giồng Trôm, tỉnh Bến Tre, từng tham gia các trận đánh ở đồn Cây
Mai, đồn Thủ Thiêm và vùng phụ cận khi quân Pháp chiếm thành Gia Định. Ông nổi
tiếng với chiến dịch Mù U gây tổn thất nặng cho địch. Về sau ông phối hợp với
nghĩa quân Trương Định ở Gò Công tiếp tục chống Pháp.
Năm 1867,
tướng Thăng tử trận ở Gò Công, được đưa về an táng tại quê nhà. Hiện, ông được
thờ với vị Thành Hoàng và đức Trần Hưng Đạo ở đình Nhơn Hòa, đường Cô Giang
(quận 1). Ngôi đình gần cây cầu và chợ mang tên ông. Ngoài ra, tên Lãnh Binh
Thăng cũng được đặt cho một con đường tại quận 11.
Về cây cầu
mang tên Ông Lãnh, nhà bác học Trương Vĩnh Ký khẳng định "chiếc cầu gỗ do
ông Lãnh binh ở gần đó cho bắc qua, chắc là ông Lãnh Binh Thăng này, chớ không
phải ai khác". Cây cầu này đầu tiên (nối đại lộ Đông Tây ngày nay) bắc qua
một con rạch nhỏ. Khi rạch bị lấp, cây cầu mới nối bến Chương Dương (quận 1) và
Bến Vân Đồn (quận 4).
Năm 1874, một
ngôi chợ được xây ở khu vực này, mang tên chợ Cầu Ông Lãnh. Nơi đây tàu ghe tấp
nập từ miền Tây theo sông Sài Gòn vào kênh Tàu Hủ buôn bán. Chợ được chia làm 3
khu vực: bán trái cây, bán cá và bán tạp hóa.
Năm 1971, chợ
bị hỏa hoạn lớn thiêu rụi hoàn toàn, sau đó dần phát triển lại. 28 năm sau, chợ
lại bị cháy lớn, thiêu rụi hơn 200 căn nhà. Từ đó, tiểu thương chuyển sang buôn
bán nơi khác, chợ Cầu Ông Lãnh dần biến mất. Ngày nay, chợ Cầu Ông Lãnh vẫn còn
buôn bán nhưng quy mô rất nhỏ nằm trên đường Nguyễn Thái Học (quận 1).
Trong các chợ
do vợ của ông Lãnh quản lý, Bà Chiểu là một trong những ngôi chợ lâu đời ở Sài
Gòn. Sơ khai là chợ xổm, năm 1942, chợ được xây lên với diện tích gần 8.500 m2,
nằm ở trung tâm quận Bình Thạnh. Năm 1987, chợ được nâng cấp, sửa chữa. Đến
nay, chợ có khoảng 800 hộ, kinh doanh khoảng 40 mặt hàng.
Cố nhà văn
Sơn Nam cho rằng, Bà Chiểu là tên vùng đất, chỉ mới xuất hiện thời vua Tự Đức.
Chiểu có nghĩa là ao nước thiên nhiên. Bà Chiểu là "nữ thần được thờ bên
ao thiên nhiên".
Chợ nổi tiếng
thứ hai đồng thời gắn với nhiều địa danh ở Sài Gòn là Bà Điểm. Chợ thuộc
xã Bà Điểm huyện Hóc Môn, nơi có 18 thôn vườn trầu nổi tiếng. Theo Trương Vĩnh
Ký, chợ Bà Điểm bán nhiều mặt hàng nhưng nổi tiếng nhất là trầu cau có độ ngon
nức tiếng được trồng ngay tại vùng.
Trong năm
ngôi chợ, năm 1978, chợ Bà Quẹo được đổi tên thành Võ Thành Trang, nằm trên
đường Trường Chinh thuộc phường 14 (quận Tân Bình). Tuy đổi tên nhưng phần lớn
người dân vẫn gọi bằng cái tên dân dã "Bà Quẹo". Đây vốn là chợ đầu
mối thu mua nông sản từ Củ Chi, Hóc Môn, Long An...
Tuy nhiên
trong cuốn "Sài Gòn năm xưa", học giả Vương Hồng Sển lại cho rằng nên
thận trọng khi cho "Ông Lãnh" và "Bà Chiểu", Bà
Điểm", "Bà Hom", "Bà Hạt", "Bà Quẹo" là vợ
chồng.
Bởi theo ông,
Bà Hạt, Bà Điểm, Bà Chiểu có thể là người đầu tiên buôn bán tại các chợ này,
sau lấy tên đặt cho chợ. Giống như chợ Bà Hoa ở khu ngã tư Bảy Hiền (quận Tân
Bình), do người đàn bà tên Hoa đã hiến đất xây chợ và là người đầu tiên buôn
bán nên người ta lấy tên bà đặt cho ngôi chợ.
Lý giải về Bà
Hom, có sách chép rằng do Bàu Hom (bàu ngâm hom tre) nói chệch thành. Còn
tên Bà Quẹo cũng đọc chệch từ Bờ Quẹo hoặc Bàu Quẹo vì khu này có một khúc quẹo
rất rõ. Từ quẹo vốn cũng được đặt cho nhiều địa danh như Cống Quẹo ở xã Phạm
Văn Hai (huyện Bình Chánh) hay lộ Quẹo tại huyện Cần Giờ.
Ở Sài Gòn,
còn nhiều tên người được gắn cho địa danh như ở quận Bình Thạnh có cầu, chợ và
kênh mang tên Thị Nghè. Người này vốn tên Nguyễn Thị Khánh, con gái quan khâm
sai Nguyễn Cửu Vân. Trịnh Hoài Đức trong Gia Định thành thông chí viết rằng,
"do có chồng là thư ký mỗ, nên người đương thời gọi là Thị Nghè. Do bà
khai hoang đất ở, bắc cầu để tiện việc đi lại, nên dân gọi là kênh, cầu Thị
Nghè".
Ngoài ra,
thành phố còn nhiều tên gọi mang tên ông, bà khác như Ông Tố, Ông Bổn, Bà Lài,
Bà Tàng, Bà Chiêm...
Có thờ rằng...
Chợ Cầu Ông Lãnh ngày xưa
Xuồng ghe tấp nập như chưa bao
giờ
Thương hồ anh khách dại khờ
Qua ngang
vương áo ngẩn ngơ Thị Thành
Năm đôn bảy đáo loanh quanh
Cũng về ghé lại làm lành bến sông
Ghe bầu Lục Tỉnh thông dông
Đồng Nai đâu
kém cong cong lối vào
Bán buôn chủ khách ngọt ngào
Cô em Khánh hội lời chào bảy buôi
Hết hàng ghe chuẩn bị lui
Bàn tay ấm áp
- Em ui... tui dzìa!
SƠN HÒA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment