Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014

NHỚ THẦY GIÊSU

Thiêng liêng ngày giỗ của Thầy
Tháng Tư năm ấy là ngày mồng Ba [1]
Ba Mươi Ba tuổi, chưa già
Thế mà Thầy bị chết vì hàm oan
Tuổi Thầy là tuổi đang xoan [2]
Giỏi giang, thẳng thắn, lại còn điển trai
Thầy luôn nói thật mà thôi
Thế nên Thầy bị người đời ghét ghen
Ghét hơn tội phạm nhân gian
Rồi Thầy đành bị treo trên Thập Hình
Nhớ Thầy với cả lòng thành
Ngước lên di ảnh lung linh mắt Thầy
Nhìn con như trách lời cay
Bởi vì tội lỗi ngập đầy đời con
Nhang lòng con thắp lời xin
Thầy ơi, đừng nỡ trách con gian tà
Đời con hèn yếu vân vi
Nỡ lòng con bán Thầy vì tiền thôi
Và con lại giết Thầy rồi
Hôm nay ngày giỗ, Thầy ơi! Con buồn…
Thật là khốn nạn đời con
Xin Thầy tha thứ, xót thương kiếp hèn
Từ nay cố sống tốt hơn
Để Thầy vui thấy con nên người lành
Và rồi Thầy đã phục sinh
Con mong được phúc trường sinh với Thầy

TRẦM THIÊN THU

[1] Tạp chí Địa Chất Quốc Tế đã nghiên cứu để xác định “ngày kỵ” của Chúa Giêsu. Dựa vào nền tảng là Phúc Âm, kết hợp với các tài liệu về địa chất và thiên văn học, các nhà nghiên cứu đã xác định: Chúa Giêsu bị hành hình và trút hơi thở cuối cùng trên Thập Giá vào Thứ Sáu ngày 3 tháng 4 năm 33 sau công nguyên.
[2] Trai ba mươi tuổi đang xoan... (Ca dao Việt Nam)

NỖI NIỀM CANVÊ
“Thay vì đồ ăn, chúng trao mật đắng, con khát nước, lại cho uống giấm chua.” (Tv 69:22)

Can-vê chen bước chân người
Kẻ khóc, người cười, trời đất hoang vu
Cô đơn mình Chúa Giê-su
Tan xương, nát thịt, tái tê cõi lòng
Ê chề nhục nhã thê lương
Lặng im chấp nhận, xin vâng mọi điều
Dẫu rằng đa số hùa theo
Vẫn sai lạc chứ có đâu hay gì
Môn sinh cũng trốn hết đi
Một mình Chúa với hiểm nguy cận kề
Chiều xưa loang tím Can-vê
Nhưng Lòng Thương Xót diệu kỳ trào tuôn
Giấm chua, mật đắng, ưu phiền
Bỗng dưng ngọt lịm khi hồn dâng trao…

TRẦM THIÊN THU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment