[Niệm ý Lc 24:35-48 ≈ Ga 20:19-23; Mt 28:16-20; Mc 16:14-18; Cv 1:6-8]
Còn đang run, đang lo và đang sợ
Cửa đóng chặt, chẳng ai nói với ai
Thật bất ngờ, thấy bóng người, chẳng sai
Lại càng run nên kinh hồn bạt vía
Nghe lời chúc bình an, thật là lạ
Nếu là ma thì chẳng như vậy đâu
Còn bối rối, chẳng biết là thế nào
Chúa liền hỏi: “Cớ sao lại hoảng hốt?”
Rồi Ngài nói: “Sao vẫn còn ngờ vực?
Cứ nhìn chân nhìn tay, Thầy đây mà!
Cứ rờ xem cho rõ, chẳng phải ma
Bởi vì ma không có xương có thịt”
Các ông còn chưa tin vì mừng thật
Quá bất ngờ nên ai cũng ngỡ ngàng
Chúa cụ thể: “Có cái gì ăn không?”
Các ông đưa cho Người khúc cá nướng
Cá mới nướng, thơm phức, ăn rất sướng
Chúa thản nhiên cầm lấy, ăn ngon lành
Đã rõ ràng, lòng các ông an bình
Không phải ma, quả đúng là Thầy thật
Chúa nói rằng Kinh Thánh luôn chính xác
Phải ứng nghiệm từng chi tiết, mọi điều
Người mở trí cho họ hiểu trước, sau
Rồi truyền lệnh cho họ phải làm chứng
TRẦM THIÊN THU
[Niệm khúc Cv 3:11-26 & Lc 24:35-48]
Đức Giê-su Ki-tô
Đấng khơi nguồn sự sống
Bị người ta manh động
Kết án oan tử hình
Nhưng Ngài đã phục sinh
Vì Ngài là sự sống
Đấng chí tôn tối thượng
Công chính và toàn năng
Các môn sinh hoang mang
Tưởng Thầy không còn nữa
Bất ngờ và hoảng sợ
Thấy Chúa mà tưởng ma
Chúa bảo: “Thầy đây mà!
Cứ rờ mà kiểm chứng
Thầy sống và hằng sống
Này là thịt và xương”
Thấy môn sinh ngỡ ngàng
Ngài muốn có thực phẩm
Khúc cá nướng ngon lắm
Ngài ăn cho họ xem
Tưởng lạ mà rất quen
Thầy vẫn như xưa vậy
Tại chúng con sợ hãi
Nên bạt vía kinh hồn
Sự sống quý vô ngần
Là tặng phẩm vô giá
Hãy cùng nhau bảo vệ
Từ sự sống bào thai
TRẦM THIÊN THU
SỐNG ĐỨC TIN
[Niệm ý Lc 24:35-48 ≈ Ga 20:19-23; Mt 28:16-20; Mc 16:14-18; Cv 1:6-8]
Bất ngờ Đức Chúa hiện ra
Tông đồ bạt vía tưởng ma hiện hình
Chúa phục sinh chúc: “An bình!
Đừng ngờ vực. Cứ sờ, nhìn Thầy đây!
Quỷ ma đâu có thế này
Còn Thầy xương thịt như loài người thôi”
Mở lòng trí con, Chúa ơi!
Để con nhận diện ra Ngài đó đây
Nơi người hành khất từng ngày
Ngửa tay mong bớt đắng cay cuộc đời
Nơi người yếu đuối đơn côi
Sớm chiều lặng lẽ, lệ rơi âm thầm
Nơi người cam cảnh lầm than
Bôn ba xuôi ngược kiếm ăn từng ngày
Nơi người sống kiếp đọa đày
Muốn vươn lên vẫn trắng tay, trĩu buồn
Xin cho họ được bình an
Vững bền ba đức đối thần, Chúa ơi!
Thành tâm tha thiết dâng lời
Cầu nguyện Chúa Trời với cả niềm tin
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment